(Zodiac Fanfiction Sa) At The First Time I Saw Your Face - Chap 21
MV: Dare mo Shiranai Happy Ending(tạm dịch: HE Không một ai biết đến) (Soraru ft Mafumafu)
Màu con yêu của má~~~~ Má biết con với Sỏ-chan là một cặp mà cưng ghê hôn!!!
—————————————————————–
Về chuyện Giáng Sinh hạnh phúc của Thiên Yết của Xử Nữ vốn là cách đây khá lâu về sau này, tốt nhất vẫn là nên theo dõi diến biến tiếp theo của hiện tại.
Thật ra tình hình từ trước vốn đã chẳng khả quan tí nào, cho dù Thiên Bình đã được trị liệu rất tốt, nhưng đã gần hai tháng hơn vẫn chưa có dấu hiệu sẽ tỉnh lại, hay nói đúng hơn là Thiên Bình không muốn tỉnh lại. Còn về Ma Kết, hắn suốt ngày mặt ủ mày chau, ai nói gì làm cái đó, nhưng cuối cùng chỉ như một con rô bốt biết cử động không biết cảm nhận mà thôi. Cả Thiên Bình lẫn Ma Kết, tuy số phận khác nhau, nhưng ngay lúc này cùng giả ngây đều là vì không muốn chấp nhận cái sự thật tàn nhẫn này. Thiên Bình không muốn chấp nhận việc người mình yêu nhất đã giết mình, cũng như Ma Kết không thể chịu được việc hắn đã giết một người từng cùng hắn yêu thương nhau, từng cùng hắn hứa hẹn một đời.
Lúc đầu cả bọn đều tính để chuyện này cho qua, nhưng đến cuối cùng cũng không thể chờ nỗi, bởi cái không khí ngày một âm u của cái nhà này. Nhân Mã có chết cũng không nuốt nổi cục tức, suốt ngày ngồi cằn nhằn về việc nọ chuyện kia, đến cả người hiền hay bị ăn hiếp như Bảo Bình cũng không nhịn được mà quát:
“Câm đi Nhân Mã!! Cậu không nói không ai nghĩ cậu câm đâu!!!!!”
“Nhưng thật sự là chịu không nỏi mà, hai tên đó đần dễ sợ chứ! Cứ-“
“Aishhhh!!! Phiền chết mà! Giỏi thì lôi Thiên Bình dậy ấy! Có mà ở đây than ngắn thở dài! Thằng ngu!”
Bảo Bình vừa nói xong câu này, liền lập tực bịt miệng mình lại, xanh mặt nhìn Nhân Mã đang tròn mắt. Cả đám còn lại ngồi huýt sáo một tiếng – Lần này tạch rồi Bảo Bình ơi. Nhưng thật khác xa với những gì mọi người nghĩ, Nhân Mã lại im lặng không nói gì, chỉ cúi gắm mặt xuống nhìn sàn nhà, khóe miệng giật giật. Kim Ngưu ngồi kế bên liền cúi đầu xuống xem thử, xém tí nữa là hét toáng lên. Nhưng có lẽ thứ ở dưới không muốn mọi người biết, liền đưa ngón tay trỏ lên miệng “suỵt” một tiếng. Kim Ngưu cố gắng vờ như không biết gì, nằm vật ra đất, tự biên tự diễn:
“Aigoo, dưới sàn nhà có bé mèo nào thế này…?
“Phụt!”
Thứ dưới đó khúc khích cười, làm Kim Ngưu ngượng chín mặt, nói nhỏ:
“Ê mau biến thành mèo đi rồi nói chuyện!”
Thứ đó gật gật đầu, liền biến thành một con mèo lông trắng toát với đôi mắt đỏ rực như dung nham. Kim Ngưu liền bế con mèo lên, thì thầm vào tai Nhân Mã thứ gì đó. Cả hai liền đứng dậy đi vào phòng y tế. Đến nơi, Kim Ngưu chỉ muốn thẳng tay ném nó lên giường, nhưng vì nó bị thương nên cuối cùng lại không nỡ.
Nhân Mã đi rót một ly nước chanh, khi quay lại liền hỏi:
“Cậu tỉnh từ khi nào?”
“Mới. ” Vừa nói, con mèo liền biến lại thành hình dáng vốn có của nó, là một thiếu niên tóc trắng mắt đỏ ngủ quan tinh xảo. Thiên Bình!