[Zhihu] Hoa Hồng Dại - Chương 4
13.
Hắn ngẩn người.
Hầu kết lăn lộn, khó khăn nói: “Tống Nguyệt, bây giờ em đang không khỏe, trị liệu xong hãy nói những chuyện khác.”
Ngay từ đầu rõ ràng là hắn muốn ly hôn.
Biết tôi sắp chết nên hối hận?
Tôi im lặng nhìn hắn, không lảng tránh nói: “Anh không đồng ý? Sau khi tôi chết thì muốn thừa kế tài sản của tôi sao?”
Hắn siết chặt nắm tay.
Xoay người bước ra khỏi phòng bệnh.
Giống như lúc trước, chỉ cần nhắc đến tiền sẽ kích thích lòng tự trọng của hắn, hắn sẽ chạy trốn.
Qua vài phút, hắn lại về.
Trong tay cầm giấy bút.
Hèn mọn nói: “Em viết đi, sau này tài sản đừng chia cho anh, thích cho ai thì cho người đó!”
“Chuyện ly hôn đừng nhắc lại.”
“Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua khó khăn, nhất định em sẽ tốt lên.”
Tưởng Tranh bị bệnh nhân khác kêu đi, Anh Tử đeo tai nghe giả bộ ngủ, trong phòng bệnh yên tĩnh lạ thường.
Tôi thở dài: “Không cần. Di thư tôi đã làm rồi, biết anh không hiếm lạ, thế nên tài sản của tôi sẽ không chia cho anh.”
Tờ giấy A4 trong tay Chu Tuấn Việt bị vò nát.
Giọng hắn cao lên, tuyệt vọng không muốn thừa nhạn sự thật.
“Đừng nói di thư, đừng nói di thư, em sẽ không chết, Tống Nguyệt.”
“Tích cực trị liệu, em sẽ không chết.”
“Em sẽ không chết!”
Đèn trần chiếu lên khuôn mặt tái nhợt như tờ giấy của hắn.
Tôi cười khẽ hỏi hắn: “Chu Tuấn Việt, lúc trước tôi hỏi anh, nếu tôi chết, anh có hối hận không? Anh nói là tự tôi tìm lấy, anh sẽ không rơi một giọt nước mắt vì tôi.”
“Lúc còn khỏe anh không muốn nhìn thấy tôi, đến lúc tôi sắp chết, anh mới tỉnh ngộ?”
“Anh không thấy bản thân rất buồn cười sao?”
Nếu không có ván giường đỡ, có lẽ Chu Tuấn Việt sẽ ngã xuống sàn.
Cơ thể hắn như bị rút toàn bộ sức lực.
Sau một hồi lâu im lặn, hắn khàn giọng nói: “Tống Nguyệt, rất xin lỗi.”
“Không cần xin lỗi, nhanh ly hôn là được.” Tôi nhìn hắn, “Nếu không, ba tháng sau anh cứ trơ mắt nhìn tôi chết đi!”
14.
“Vì sao cứ cố chấp phải ly hôn?”
Tôi mệt mỏi nhắm mắt lại.
“Bởi vì tôi không yêu anh!”
“Không muốn anh ký tên ở giấy đồng ý trị bệnh, không muốn nhìn thấy anh, không muốn anh tổ chức tang lễ cho tôi, không muốn sau này anh quang minh chính đại lấy thân phận chồng của tôi đến trước mộ tôi quấn rầy sự yên tĩnh của tôi.”