metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Zhihu] Hoa Hồng Dại - Chương 2

  1. Metruyen
  2. [Zhihu] Hoa Hồng Dại
  3. Chương 2
Prev
Next

5.

Sự tức giận khiến đầu óc tôi bùng nổ lên.

“Biết không tiện cô còn tới? Cô gấp gáp muốn làm tu hu chiếm tổ sao ?”

Tôi rút ví lấy thẻ ra: “Có phải do cô không có tiền ở khách sạn không, thẻ đây, quẹt đi, đừng xuất hiện trước mặt làm bẩn mắt tôi…”

Lời còn chưa nói xong, Chu Tuấn Việt duỗi tay đặt lên vai tôi: “Tống Nguyệt, cô một hai vừa phải thôi.”

Một tiếng “Bốp” vang lên.

Mu bàn tay sưng đỏ, chiếc ví rơi xuống đất, tấm ảnh cưới bên trong văng ra ngoài.

Chu Tuấn Việt sửng sốt trong chốc lát, tiến lên một bước.

Lúc này, Vương Lôi mở miệng: “A Việt, Gia Gia bệnh gần khỏi rồi, tốt nhất là em nên đi thuê một phòng trọ để ở thì hơn.”

“Tiền thuê nhà… em có rồi.”

“Không cần!” Chu Tuấn Việt dường như bừng tỉnh, nhìn tôi, ánh mắt lạnh băng, “Sổ nhà là tên tôi, tôi muốn ai ở thì người đó có thể ở.”

“Không đến lượt cô chen vào.”

Trước khi kết hôn, anh lấy toàn bộ tiền tiết kiệm, vay một số tiền lớn, kiên trì muốn mua căn phòng nhỏ này.

Hoá ra là cho ngày hôm nay.

Đối với những người không còn được yêu thương thì cho dù có nói lí lẽ lại thì cũng vô ích.

Tôi chỉ cảm thấy mệt mỏi vô cùng: “Vậy hai người sống tốt, tôi đi.”

Chu Tuấn Việt ngữ khí kiên định: “Tôi không đuổi cô đi.”

Tôi cười nhạo đáp lại: “Tôi không phải ăn mày, còn rất nhiều nơi để đi, cái căn nhà nhỏ hẹp này là dành cho loại người vô liêm sỉ như hai người.”

Tôi nhấc chân dẫm mạnh lên tấm ảnh cưới.

Đi đến cầu thang, Vương Lôi đuổi theo túm chặt tôi: “Chị Tống Nguyệt, chị ở lại đi, đừng bởi vì em mà hai người cãi nhau.”

“Buông ra!”

Trong lúc lôi kéo cô ta âm thầm đẩy tôi.

Phía sau là cầu thang xoắn ốc.

Tôi nắm lấy tay áo của Vương Lôi.

Muốn chết thì cùng chết.

Chu Tuấn Việt phản ứng lại, bước nhanh về phía trước, vươn tay.

Bàn tay với những khớp xương rõ ràng do dữ một lúc trong không trung.

Sau đó, anh nắm chặt cổ tay của Vương Lôi.

Hắn dùng rất nhiều sức, như sợ hãi mất đi người mình yêu, đến nỗi gân trên cánh tay nổi lên rõ ràng.

Hành lang thủy tinh đèn đâm vào đôi mắt sinh đau, duệ đau ở mỗi một tế bào nổ tung.

Tôi nhắm mắt lại, buông tay áo của Vương Lôi ra.

“Phanh! Phanh! Phanh!”

Cơ thể lăn lộn trên bậc thang, cơn đau khiến linh hồn tôi co lại thành một quả bóng

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 2"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz