[Xuyên Thư][Đam Mỹ] Không Có Nữ Chủ Bạch Liên Hoa! - Chương 7.
Đôi lời từ tác giả: Khẳng định Vương Diệp là hiền lành nhưng không phải nhược thụ!
_____________
Cổ Hương rời khỏi người Bạch Chi Viên, nhẹ nhàng mỉm cười. Y rót một chung rượu, đưa đến bên môi hắn.
“Bạch Ca, chén này xem như ta xin lỗi ngươi. Đừng giận ta, nhé?”
Bạch Chi Viên nắm lấy cổ tay đang cầm chung rượu của Cổ Hương, tay kia để sau gáy nàng ta.
“Ngươi vẫn cứ như vậy? Quyến rũ ta, làm sao ta giận ngươi đây?”
Dứt lời xong liền hướng đến phía dưới mũi của Cổ Hương.
Môi lưỡi giao nhau, Cổ Hương để chung rượu xuống bàn, dùng hai tay quàng lấy cổ Bạch Chi Viên.
Hai người hôn sâu rồi tách ra, Bạch Chi Viên đặt Cổ Hương xuống sàn nhà, tiếp tục hôn.
Bạch Chi Viên nhìn Cổ Hương từ trên xuống.
“Nếu như không phải vì cái gia quy kia, ta đã sớm thú ngươi làm thê tử, ăn sạch ngươi rồi.”
Cổ Hương cười e thẹn: “Bạch Ca quá lời. Sao ta có thể xứng cùng với ngươi chứ?”
“Sao lại không? Ngươi giỏi ca hát, nhan sắc nổi tiếng xinh đẹp nhất kinh thành Tây Nam, sao lại không xứng với ta?”
“Ngươi thích ta chỉ vì nhan sắc và ca hát sao?” – Cổ Hương nhíu nhíu mi, lộ vẻ buồn rầu.
“Không. Tất cả của ngươi, ta đều thích.” – Bạch Chi Viên nâng cằm Cổ Hương, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên mi tâm.
Một mùi thơm ngòn ngọt lan toả khắp phòng.
Cổ Hương và Bạch Chi Viên nhìn nhau một hồi, cả hai đều cảm thấy sự biến hoá, cảm thấy một ngọn lửa đang nhen nhóm trong người.
“Mùi… Mùi này là…” – Bạch Chi Viên phản ứng chậm trễ, hít mùi hương không ít nhưng đến giờ mới đưa lên bịt mũi vì mùi hương ngày càng nồng.
Hắn chưa đạt đến trình độ luyện được thuật ngưng thở.
Cổ Hương ánh mắt mê mang nhìn Bạch Chi Viên, đôi tay quàng lấy cổ hắn càng chặt.
Nàng ta biết rõ đây là mùi hương của xuân dược khí nhưng không lên tiếng. Nàng biết rõ ai thổi khí vào, liền nhanh tay lấy một vật nhỏ màu đen nhét vào miệng Bạch Chi Viên.
Bạch Chi Viên khó hiểu đẩy Cổ Hương ra, nhưng nàng ta lại nhanh tay hơn bịt miệng Bạch Chi Viên, thì thầm bên tai hắn.
“Đây là giải dược, ngươi cứ nuốt xuống đi.”
Bạch Chi Viên đem thứ kia nuốt trọn, nhưng cảm giác nóng ran vẫn không ngừng khuấy động trong cơ thể hắn.
Cảm nhận được bụng dưới của Bạch Chi Viên cách lớp quần áo nhưng vẫn gồ lên đáng sợ, Cổ Hương đưa một tay xuống đặt lên.