[Xuyên Thư][Đam Mỹ] Không Có Nữ Chủ Bạch Liên Hoa! - Chương 16a
Bạch Chi Viên mỗi ngày đều chạy đông chạy tây, không có mặt ở cung, thành ra Vương Diệp cũng một phần thoải mái hơn. Y không được ra ngoài, thỉnh thoảng sẽ dọn dẹp ở đây một ít, ở kia một ít khiến người trong cung bớt đi ác cảm. Lâu lâu Chu Hiên ghé ngang, dạy cho y một ít về bào chế dược. Cuộc sống tạm gọi là yên bình. Cho đến một ngày.
“Chu Nhị Thiếu gia, Đại thiếu gia không xong rồi!” – Một người xông vào phòng dược trong Chi Ảnh cung hét lớn.
Vương Diệp và Chu Hiên gật mình, quay đầu nhìn về phía người nọ.
“Anh ta làm sao? Ngươi nói rõ hơn đi!” – Chu Hiên toát mồ hôi lạnh, gấp gáp hỏi.
“Đại Thiếu gia… Ngài ấy như tẩu hỏa nhập ma, đồ sát hơn chục người ở kinh thành rồi ạ!”
Chu Hiên trợn tròn mắt, trượt tay đánh rơi chiếc chén sứ trong tay, bể tan tành.
“Ngươi mau đi xem như thế nào, ở đây để ta lo.” – Vương Diệp đẩy vai Chu Hiên.
“Đi… Đi… Ngươi dẫn đường cho ta! Nhanh lên!” – Chu Hiên quát người kia, hai người tức tốc rời đi.
Vương Diệp lo lắng, đứng ở cửa nhíu mày. Y quay trở về dọn dẹp chiếc chén vỡ. Nồi thuốc dược sôi ùng ục, y với tay lấy 2 mảnh vải bông nhỏ, bọc vào quai cầm rồi xách lên. Chiếc nồi quá nặng, Vương Diệp không giữ được, trượt ra khỏi tay y. Một tiếng choang thật to hòa cùng tiếng nói của hai người bên ngoài.
“…Nhưng mà Cung chủ…”
“Ta chỉ vào lấy ít dược, ngươi hoảng loạn làm gì?” – Bạch Chi Viên nhíu mày khó chịu, mở cảnh cửa phòng dược ra.
Căn phòng không một bóng người, nhưng dưới đất là một đống mảnh vỡ vụn của nồi đất cùng lênh láng nước thuốc.
Bạch Chi Viên lại càng khó chịu.
“Bừa bộn thế này, ngươi dọn dẹp cho sạch đi.”
Người kia từ lúc Bạch Chi Viên mở cửa đã thầm thót tim, sau không thấy ai lại thầm thở phào.
“Vâng Cung chủ.”
Bạch Chi Viên bước vào trong, quen thuộc bước đến tủ dược, lấy hộp dược đem đi. Nhưng hắn không biết dưới gầm bàn sau lưng hắn, chính là Vương Diệp đang ngồi co mình nín thở, dùng hai tay che miệng.
“Nhớ dọn cho sạch, ta sẽ tới kiểm tra.”
Bạch Chi Viên mệt mỏi rời đi. Những ngày gần đây, hắn một mặt chăm chỉ luyện ‘Tâm Thiên’. Không biết vì lý do gì nhưng càng ngày hắn luyện càng trơn tru, chỉ có điều thân thể rất nhanh cạn kiệt sức lực. Hắn cũng bỏ sau đầu chuyện Trần Nguyên phán đoán trong cơ thể hắn xuất hiện thêm một mạch đập. Hắn tới phòng dược là để lấy thêm dược bổ sung năng lượng, nhưng sự bề bộn ở đó lại làm hắn thêm đau đầu.
___________
Chu Hiên theo chân hạ nhân chạy đến kinh thành, cảnh tượng kinh hoàng đập vào mắt y.
Con đường đầy máu và thi thể những người vô tội, xa hơn một chút, chính là quân đội triều đình, một người đang đứng kề kiếm vào cổ người bị trói quỳ dưới đất.