Xuyên Sách:Tôi Ở Nhà Nam Chính Làm Cá Mặn - Chương 12: Tiệc sinh nhật (2)
Từ lúc xuất hiện, Diệp phu nhân không ngừng đưa cô theo bên cạnh, giới thiệu với mọi người, Nam Diễm đến giờ vẫn chưa ăn cái gì nên cảm thấy khá mệt, một lát sau, cô lấy lý do đi vệ sinh rời đi…
Nhà vệ sinh.
“Ào” tiếng giội nước vang lên
Nam Diễm đi ra nhìn bản thân mình trước gương, ôm bụng xoa xoa
Đói quá đi.
Đang định đi ra thì bên ngoài có người tiến vào.
“Phương Kiều Kiều”
Nhìn thấy nữ phụ, giác quan thứ sáu nói cho cô biết có chuyện chẳng lành, Nam Diễm vội vàng rời đi…
“Nè, tôi cho chị đi sao?”
Tay để trên nắm cửa khựng lại, Nam Diễm hít sâu một hơi, quay lưng lại đối diện người kia: “Kiều Kiều có chuyện gì sao?”
“Lần đó là chị báo giám thị đúng không?” giọng nữ trong trẻo vang lên.
Nam Diễm ngây thơ hỏi: “Chuyện gì.”
“Đừng có giả ngu.” “Phương Kiều Kiều” không kiên nhẫn
Nam Diễm cười cười: “A … chuyện em bắt nạt người khác sao, chị không có.”
“Không là chị thì là ai, hôm đó tôi đã nhìn thấy chị ở gần nhà vệ sinh.”
Nam Diễm mặt vô tội đáp: “Em hiểu lầm gì sao? Cả buổi chị ở trong lớp.”
“Phương Kiều Kiều” tiến sát lại, giọng có vẻ giận dữ: “Tôi chắc chắn là chị.”
Nam Diễm giọng bình tĩnh : “Có bằng chứng không? Không có là em đang vu oan cho chị đó nha.”
“Chị phá chuyện tốt của tôi, chị nghĩ bản thân sẽ sống yên sao?” Cô ta nhếch môi, hai tay khoanh trước ngực, nhìn Nam Diễm.
“Chuyện tốt? Bắt nạt người khác mà là chuyện tốt.” Cô hơi nhướng mày: “Em gái, em bị biến thái sao?”
Không đợi người kia phản ứng, Nam Diễm nói tiếp: “Không có bằng chứng thì đừng đi nói bậy.”
“Mày …” “Phương Kiều Kiều” giơ tay muốn đánh cô nhưng Nam Diễm nhanh chống đỡ lấy.
“Buông tao ra.” giọng nói tức giận vang lên.
Nam Diễm không muốn dây dưa, cô buông tay, xoay người định rời đi nhưng người sau bất thình lình xông tới muốn đẩy ngã cô ….
“Á” “Phương Kiều Kiều” la lên, cô ta ngã song soài trên mặt đất, chiếc váy trắng vì thế cũng lấm lem vết bẩn.
“Em gái cẩn thận chút nha.” Nam Diễm vẻ mặt bình tĩnh nhìn người trên mặt đất
“Con khốn …” “Phương Kiều Kiều” tức đến đỏ mặt.
Nam Diễm lắc đầu, thở ra một hơi, muốn đưa tay đỡ người kia lên thì cánh tay bị hất ra, do không phòng bị, cánh tay đập mạnh vào bồn rửa tay bên cạnh.
Cô nhăn mày, cố chịu cơn đau, nhìn “Phương Kiều Kiều” đang không ngừng trừng mắt với mình, cô mặc kệ ôm cánh tay đi ra ngoài mặc kệ.
Chậc
Tuổi nổi loạn thật khó dạy mà.
Haiz … đợi Phương Kiều Kiều xuyên đến thôi.