metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Xuyên Không] Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ - Cửu Nguyệt Vi Lam - Chương 46

  1. Metruyen
  2. [Xuyên Không] Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ - Cửu Nguyệt Vi Lam
  3. Chương 46
Prev
Next

Tử Thần điện

Sắc mặt Mộ Dung Triệt âm trầm nhìn tấu sớ buộc tội chất đống như núi trước mặt, chợt vỗ mạnh bàn, hai mắt đỏ ngầu, hung hăng đem những tấu sớ này quét rơi xuống đất.

“Tốt, thật sự rất tốt, nói tiểu hoàng tử của trẫm là Thiên Sát Cô Tinh?” Mộ Dung Triệt giận quá hóa cười, muốn dùng thủ đoạn bỉ ổi này giết hại hoàng tử của trẫm?

Thanh âm va chạm của tấu sớ khi rơi xuống đất làm Tiểu Lý Tử sợ hết hồn hết vía, lúc này thật là có người sắp xui xẻo.

“Hoàng thượng bớt giận, đây chắc chắn là có người bày mưu, ngài ngàn vạn lần đừng trúng kế!” Tiểu Lý Tử run run rẩy rẩy trấn an nói.

“Để mặc cho những lời đồn đãi này truyền ra, tiểu hoàng tử của trẫm sẽ bị giết hại!” Đôi mắt Mộ Dung Triệt nhíu lại, cố nén tức giận lạnh lùng nói,”Tra, kiên quyết tra cho trẫm, đợi chút, trước đem bắt giam quốc sư!”

Gương mặt tuấn tú nổi lên một tia sát ý tàn nhẫn, chủ mưu của lời đồn đãi xuất hiện lần này đã động đến sát tâm trong lòng hắn .

Quốc sư?

Mộ Dung Triệt cười lạnh, cũng chỉ là kẻ mưu cầu danh lợi thôi, nếu không phải là Đại Kiền Triều cần một tín ngưỡng, vị trí quốc sư này cũng sẽ không được thiết lập.

Chỉ là một con cờ, thế nhưng lại phản bội chủ nhân.

Hắn nhất định không biết bên cạnh mình luôn có ám vệ hoàng gia theo dõi, Tân Đế vừa đăng cơ, sẽ có thủ lĩnh ám vệ đến thần phục giám thị quốc sư.

Đây vốn là chuyện cơ mật, chỉ có Lịch Đại Hoàng Đế mới biết, bởi vì quốc sư là do Lịch Đại Hoàng Đế vì trấn an dân tâm nên làm ra một con rối thôi.

“Dạ!” Tiểu Lý Tử cố giả bộ trấn tĩnh đáp một tiếng, nếu như không nhìn thấy hai chân hắn run lên, còn tưởng rằng hắn thật trấn tĩnh đấy.

“Đi ra đi!” Mộ Dung Triệt đột nhiên hướng đại điện vốn không một bóng người nói.

Dứt lời, một bóng đen từ góc tối lặng yên không tiếng động đi ra, quỳ gối trước mặt Mộ Dung Triệt.

“Tra ra là ai chưa?”

“Hồi bẩm Hoàng thượng, bên kia truyền tin đến nói, một ngày trước khi xuất hiện lời đồn đại, Tả Tướng từng âm thầm đi tìm quốc sư.” Bóng đen cung kính trả lời .

Tiểu Lý Tử kinh hãi, lại là Tả Tướng, len lén liếc mắt nhìn gương mặt âm lãnh của Hoàng thượng, than thầm, Tả Tướng thật đúng là lớn mật,

Khí lạnh quanh thân Mộ Dung Triệt chợt giảm xuống, trong mắt hiện ra lãnh mang, sát ý nghiêm nghị.

“Tốt, rất tốt, Tả Tướng, Tả Tướng thật tốt đối với trẫm!” Hiện tại hắn đã có ý muốn giết Tả tướng rồi.

Dĩ nhiên đây chỉ là suy nghĩ, dù sao lực ảnh hưởng của Tả Tướng quá lớn, có điều bãi nhiệm chức quan là việc hiện tại phải làm.

“Tìm người truyền ra lời đồn đãi khác lời đầu tiên, trẫm muốn lời đồn đãi chính đổi chiều.” Nếu đã truyền khắp cả Kinh Thành, vậy thì dùng một lời đồn đãi về người khác đè xuống.

“Không biết Hoàng thượng muốn nô tài truyền lời đồn đãi gì ra ngoài?” Bóng đen cung kính hỏi.

Mộ Dung Triệt cười lạnh một tiếng, hai mắt nguy hiểm nheo lại: “Trước hết để cho Minh Viễn đại sư của Tướng Quốc Tự ra ngoài bác bỏ tin đồn, sau đó truyền ra ngoài nói quốc sư cùng Tả Tướng âm thầm cấu kết mưu phản, truyền ra lời đồn đãi không thật, tuyệt con cháu của trẫm .”

Lời này vừa nói ra, cặp mắt Tiểu Lý Tử trợn to, cả người rùng mình một cái.

Xem ra Hoàng thượng sẽ không bỏ qua cho Tả Tướng đại nhân.

Nét mặt bóng đen ngược lại không chút thay đổi, tâm tình không dao động chút nào.

“Nô tài tuân chỉ!”

Sau đó lặng yên không tiếng động biến mất.

“Hoàng thượng, không phải Minh Viễn đại sư của Tướng Quốc Tự đi xa rồi sao?” Tiểu Lý Tử cẩn thận nhắc nhở.

Mộ Dung Triệt lạnh lùng liếc hắn một cái, lạnh nhạt nói: “Ai nói Minh Viễn đại sư đi xa rồi hả?”

Tiểu Lý Tử nhất thời hiểu, xem ra Hoàng thượng muốn lợi dụng danh tiếng của Minh Viễn đại sư để đạt được mục đích, Minh Viễn đại sư chính là cao tăng chân chính, quốc sư căn bản cũng không thể nào so sánh được.

Hoàng hậu vuốt bộ móng tinh xảo của mình, liên tục cười lạnh, Đức Quý nhân, lúc này xem ngươi chuyển mình thế nào, coi như ngươi sinh hạ trưởng hoàng tử thì như thế nào?

Một Thiên Sát Cô Tinh, dựa vào cái gì tranh đoạt vị trí kia?

Hiện tại nàng hi vọng lời đồn đãi này càng truyền càng đáng sợ, tốt nhất là không thể cứu vãn.

Không nghĩ tới phụ thân lại nghĩ ra biện pháp nhổ cỏ tận gốc như vậy, thật sự là quá tốt.

Chẳng những Hoàng hậu có ý định này, ngay cả Thục phi, Huệ phi họ cũng âm thầm trợ giúp một phen.

Liễu Tương Nhã từ chỗ tai mắt ngầm biết được xong, vui mừng thiếu chút nữa không kìm chế được cười to, Liễu Vi Dung, ngươi cũng có hôm nay!!

Liễu phủ

Sau khi Liễu Chi Hạo biết được lời đồn đãi bay đầy trời có liên quan đến tam nữ nhi của mình xong, thiếu chút nữa thì hộc máu, người nào ác độc như vậy, hãm hại nữ nhi của hắn? Nữ nhi của hắn mang thai có thể là trưởng hoàng tử, lúc này bị phá hủy, bị phá hủy. . . . . .

Trương thị thì âm thầm vui mừng, lần này con tiện nhân Liễu Vi Dung kia còn không chết? Ha ha!

Sau khi nàng biết được lời đồn đãi này, còn sai người đi âm thầm trợ giúp .

Từ An Cung

Trong lò hương khói hương nhan lượn lờ.

Sắc mặt Thái hậu có thể chảy ra nước, Thiên Sát Cô Tinh? Thật sự là buồn cười, chuyện tuyết tai này, còn nói đến tận Thiên Sát Cô Tinh, xem ra lúc này là có người không muốn Đức Quý nhân sống tốt, bất kể nàng có sinh ra trưởng hoàng tử hay không, đứa bé này cũng bị phế.

“Lưu mama, Hoàng đế phản ứng gì?”

Lưu mama nhỏ giọng hồi bẩm: “Hồi bẩm Thái hậu, Hoàng thượng biết được lời đồn đãi này thì rất giận dữ, sai người điều tra kỹ, hình như đã tra ra người giật dây, đang chuẩn bị phản kích.”

Thái hậu nghe vậy, thở phào nhẹ nhõm, vân vê Phật châu trong tay. “Vậy thì tốt!”

Chỉ là lời đồn đãi không phải dễ dàng ngừng lại như vậy, cho dù cuối cùng ngừng lại, ảnh hưởng đối với đứa bé của Đức Quý nhân vẫn như cũ không thể phai mờ, dụng tâm của người giật dây không thể nói là không độc.

Nhu Phúc cung

Liễu Vi Dung đã mang thai chín tháng rồi, Mộ Dung Triệt đã sớm đưa hai bà đỡ có thể tin ở Thiên Điện đến đây, còn chuẩn bị tốt hai bà vú .

Lời đồn đãi loan truyền xôn xao bên ngoài, nhưng Nhu Phúc cung không có bị một chút ảnh hưởng, như cũ nên làm cái gì thì làm cái đó.

Mấy ngày trước, Liễu Vi Dung không biết Hoàng thượng xảy ra chuyện gì, thế nhưng cấm cửa Nhu Phúc cung, người ngoài không được tùy ý tiến vào, người ở bên trong không được tùy ý đi ra ngoài, xem ra là sợ có người động thủ vào thời điểm nàng sinh sao?

Liễu Vi Dung chỉ có thể nghĩ đến lý do này.

Bạch Liên cùng Hạnh Nhi, Trần mama, những cung nhân hầu hạ bên người Liễu Vi Dung bởi vì Mộ Dung Triệt ra lệnh cũng không đem chuyện lời đồn đãi nói cho nàng biết, để cho nàng an tâm dưỡng thai, cho nên Liễu Vi Dung hoàn toàn không biết gì cả.

“Chủ tử, cháo gà hầm cách thủy được rồi, nhân lúc còn nóng nên uống.” Trần mama bưng một chén gà nóng hổi đi vào đặt trước mặt nàng.

Liễu Vi Dung thả tạp thư trong tay ra, nhân lúc còn nóng nhấp một hớp cháo gà, khen: “Trần mama hầm canh cách thủy uống càng ngày càng ngon.”

“Chủ tử thích là tốt rồi!” Trần mama rất vui mừng nói.

Liễu Vi Dung uống xong cháo gà, đem chén canh để xuống, dùng khăn tay lau khóe miệng một cái, nhìn bão tuyết ở ngoài cửa sổ không ngừng rơi như cũ, thở dài nói: “Bão tuyết này sợ là kéo dài đến tháng bốn rồi.”

“Lâu như vậy?” Trần mama cười cười, hỏi, “Làm sao chủ tử biết?”

Nếu thật sự kéo dài đến tháng tư, hiện giờ mới đầu tháng hai, chẳng phải là còn qua tháng sau?

Liễu Vi Dung thấy nàng không tin, cũng không để ý, chỉ là cười nói: “Ta đoán đấy!”

“Nói không chừng tháng này tuyết liền ngừng.” Trần mama cười nói.

“Đúng vậy, tuyết này cũng rơi đã lâu!” Bạch Liên phụ họa nói.

“Nếu không mỗi ngày xúc tuyết cũng mệt chết đi được.” Hạnh Nhi dẩu môi nói tiếp.

Liễu Vi Dung bật cười, chỉ là suy nghĩ một chút, buổi tối mỗi ngày Nhu Phúc cung này cũng sẽ tích lũy tuyết thật dầy, ngày hôm sau các nô tài phải dậy thật sớm xúc tuyết.

Lúc này trời rất lạnh, dễ dàng ngã bệnh.

Nhìn lại bụng mình đã nhô lên rất lớn, Liễu Vi Dung có chút sầu lo, “Mama, ngươi nói bụng của ta có phải quá lớn hay không? Ai không biết còn tưởng rằng ta mang song thai đấy.”

“Lúc đầu nô tỳ cũng cho là chủ tử mang song thai” Hạnh Nhi cười hì hì chen miệng nói.

“Đó là chủ tử ăn ngon, bổ thì tốt hơn.” Trần mama cười nói, ban đầu nàng cũng cho là chủ tử mang song thai, nhưng chẩn mạch qua, không có dấu hiệu song thai.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 46"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz