[Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền) - Chương 8. Tứ Đại Tài Tử. ( 1 )
- Metruyen
- [Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền)
- Chương 8. Tứ Đại Tài Tử. ( 1 )
☆Chương 8☆ Tứ đại tài tử (Thượng). (Bản chỉnh sửa)
“Xem kịch vui nãy giờ thú vị không?” Tư Đồ Tuyết Vũ phe phẩy quạt đi song song với Hồng Tuyết Liên và mở miệng hỏi.
“Rất thú vị! Không ngờ chỉ mới hai năm mà ngươi đã luyện Đả Cẩu Bổng Pháp nhuần nhuyễn đến vậy!” Hồng Liên Tuyết vẻ mặt tán thưởng nhìn nàng nói, hắn phải công nhận là nha đầu này tuy rằng nghịch ngợm, lém lĩnh nhưng rất thông minh. Người bình thường muốn luyện xong võ học cao thâm như vậy ít nhất phải mất mười, hai mươi năm, nhưng mà nàng lại dùng thời gian hai năm, như vậy có thể gọi mà biến thái hay không?
“Nếu như đã xem xong kịch thì cũng nên về đi. Tuyết công tử, xin cáo từ! Anh Nhi, chúng ta về nhà thôi!” Tư Đồ Tuyết Vũ nghe hắn nói vậy, cũng không thèm liếc mắt nhìn hắn một cái liền lôi kéo Anh Nhi đi.
“Khoan đã! Ngươi không phải có chuyện muốn ta cùng ngươi đi làm sao, sao tự nhiên lại đi về rồi? Ngươi…Tư Đồ Tuyết Vũ…ngươi đang giận?” Hồng Liên Tuyết thấy nàng đi liền chạy lên nắm lấy cổ tay nàng, bắt nàng dừng lại. Thấy nàng chỉ nhìn hướng khác mà không nhìn mình, hắn nghĩ ngay nàng đang giận mình. Hắn là thật lòng khen ngợi nàng, tại sao nàng lại nổi giận?
“Mau buông tay ra! Giữa đường giữa phố lôi kéo tay ta làm gì?” Tư Đồ Tuyết Vũ giựt tay mình ra khỏi tay hắn, nhưng vừa thoát ra lại bị hắn gắt gao nắm lại.
“Ngươi không nói cho ta biết, ta sẽ không buông!” Hồng Liên Tuyết chết sống cũng không chịu buông, thậm chí còn vươn tay kia ra ôm lấy eo của nàng, đem nàng kéo sát vào mình hơn.
Anh Nhi nhìn thấy tình cảnh này liền hoảng sợ mở to mắt, miệng thì to vừa nhét vào đủ một trứng gà. Tuyết thiếu gia sau có thể ôm tiểu thư giữa đường vậy nha? Hai người họ đều là nam nhân, không phải, mặc dù tiểu thư là giả nam nhân thì cũng không được, người khác không biết tiểu thư là giả nam nhân thì sẽ hiểu lầm hai người họ là có Long Dương phích mất!
“Nói nhanh đi, tại sao lại giận ta?” Hồng Liên Tuyết cũng không biết mình đang làm sao nữa, chỉ biết rằng nhìn nàng không thèm để ý tới mình, hắn cảm thấy trong lòng rất khó chịu, giống như đang bị tảng đá đè lên!
Hắn nhớ khi lần đầu tiên gặp nàng, tim của hắn luôn luôn ổn định lại trở nên đập nhanh và mạnh. Sau khi dần dần tiếp xúc với nàng, bị nàng quấy rối mỗi ngày, bị nàng dần dần xâm nhập vào cuộc sống của mình, hắn cảm thấy nàng ngày càng rất thú vị!
Nàng luôn thích làm việc theo ý mình, phóng khoáng, tự tại, không như những tiểu thư danh môn khác, suốt ngày chỉ lo trau chuốt bản thân để ôm mộng gả cho Hoàng tộc.
Hai năm qua, không biết từ lúc nào mà nàng đã đi vào giấc mộng của hắn mỗi đêm. Bây giờ thấy nàng mặc kệ mình, làm cho hắn đột nhiên trở nên nóng nảy, trái tim bực tức khó chịu!
“Ai thèm giận ngươi, mau buông ta ra! Sao ngươi lại ôm eo ta?!” Tư Đồ Tuyết Vũ đưa hai tay để lên ngực hắn, dùng sức đẩy hắn ra, thoát ra không được, nàng lại lấy hai tay đánh vào ngực hắn.
Nàng thật sự giận hắn! Nàng biết rằng với võ công của mình bây giờ thì đã là cao thủ ít ai địch nổi trên giang hồ, nhưng dù sao bọn họ đã quen biết hai năm, đâu phải chỉ là quen biết sơ giao bình thường, hắn biết nàng là Tư Đồ Tuyết Vũ, tứ tiểu thư của Tướng quân phủ, cũng biết nàng là Bang chủ Cái Bang, cũng biết nàng là Huyết La Sát vậy mà vừa rồi làm như mọi chuyện không liên quan đến mình, đứng xem kịch vui, đồ đáng ghét! Càng nghĩ càng cảm thấy hắn đáng ghét!