[Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền) - Chương 8. Sóng Gió Khách Điếm. (Trung)
- Metruyen
- [Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền)
- Chương 8. Sóng Gió Khách Điếm. (Trung)
Chương 8. Sóng Gió Khách Điếm. (Trung)
Lát sau, đột nhiên bên trên lầu hai có tiếng đánh nhau, sau đó càng ngày càng lớn, còn có nhiều tiếng la hoảng hốt nữa, Tư Đồ Tuyết Vũ nghe vậy liền ngồi dậy rời khỏi giường và ra khỏi phòng. Nàng vừa ra cửa phòng thì gặp được Lãng Thiên Nhai bọn họ, phòng của bọn họ san sát và đối diện với phòng của nàng.
“Xem ra bọn chúng không phải tìm chúng ta.” Lãng Thiên Nhai cười nhếch môi nói, giọng nói mang theo hờ hững, không quan tâm “Vậy thì chúng ta vào ngủ tiếp thôi.” Nói xong định xoay người đi vào phòng.
Tư Đồ Tuyết Vũ liếc mắt nhìn y một cái liền bước đi về hướng cầu thang lên lầu hai, nàng đang lo lắng cho Bắc Cung Khuynh Thành bọn họ vì nàng biết họ sẽ đánh không lại những tên hắc y này. Đang đi gần tới cầu thang, nàng lại đi ngược trở về, nhìn thấy Quân Tử Mị bọn họ vẫn đang im lặng đứng nhìn nàng, nàng liền nghi hoặc nhìn họ, đây là sao nha? Không ai hỏi nàng muốn đi đâu, cũng không ai muốn đi cùng nàng?
Nàng đi lại gần bên Nam Cung Mộc Lan, hai mắt quan tâm nhìn y “Tiểu Lan, huynh vẫn chưa khỏe nên trở về phòng nghỉ đi. Tử nhi, đệ giúp ta canh chừng Tiểu Lan, ta lên đó xem sao!” Câu sau nàng là nhìn Quân Tử Mai nói.
“Dạ được!” Quân Tử Mai nhu thuận nói, nhưng trong giọng nói có một chút mất mát. Tuyết ca chỉ quan tâm một mình Tiểu Lan thôi sao?
Nghe ra được mất mát trong giọng nói của y, Tư Đồ Tuyết Vũ liền mỉm cười, nhéo nhẹ má của y một cái “Tử nhi ngốc, đệ có võ công, còn Tiểu Lan thì không nha!” Nhìn thấy Quân Tử Mai nghe vậy thì cười tươi nhìn nàng, nàng liền xoay người đi hướng cầu thang.
“Ta đi với huynh!” Quân Tử Mị đuổi theo sau nàng.
Nàng cũng không có ngăn cản y đi theo nàng, mà vẫn tiếp tục đi về trước. Đột nhiên, một ý nghĩ chợt lóe trong đầu nàng, nàng bỏ lại một câu nàng liền tiếp tục đi “Tất cả mọi người yên lặng ra xe ngựa đợi ta!”
Nghe vậy, Lãng Thiên Nhai liền quay lại nhìn nàng nhưng chỉ nhìn thấy được bóng lưng của nàng, y hơi nhíu nhẹ mày sau đó thu hồi tầm mắt nhìn sang Quân Tử Mai, Quân Tử Mai gật đầu một cái rồi nhìn sang các bang chúng. Mọi người thấy vậy liền hiểu ý, trở lại phòng lấy tay nãi liền theo cửa sổ phi thân xuống phía sân sau của khách điếm, nơi đó có xe ngựa.
Tư Đồ Tuyết Vũ cùng với Quân Tử Mị lên tới lầu hai thì nhìn thấy tất cả người ở trọ trong khách đều chạy tán loạn, người thì dùng khinh công phi thân xuống đất, người không biết võ công thì trực tiếp nhảy xuống, trùng hợp là trong số những người ở trọ không có phụ nữ nhu nhược, người già và trẻ con.
Nàng đảo mắt nhìn xung quanh tìm kiếm thân ảnh nàng đang quan tâm, mắt nàng ngay tại ở căn phòng thứ ba phía đối diện dừng lại, nhìn thấy một thân màu trắng thiên hạ đang cùng với năm tên hắc y đánh nhau, trên người y đã có không ít vết máu, không biết là của kẻ địch hay chính bản thân y nhưng chỉ cần nhìn thấy những vết máu đó nàng liền cảm thấy chướng mắt.
Nàng dùng khinh công bay sang dãy lầu bên kia, toàn thân nàng bây giờ toát ra hàn khí, hai mắt âm lãnh nhìn vào tên hắc y nhân đang chuẩn bị dùng kiếm đâm thẳng vào sau lưng của y.