[Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền) - Chương 7. Chuyển Thế Của Phi Bồng. Đánh Quốc Cữu Gia.
- Metruyen
- [Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền)
- Chương 7. Chuyển Thế Của Phi Bồng. Đánh Quốc Cữu Gia.
☆Chương 7☆ Chuyển thế của Phi Bồng + Đánh Quốc Cữu gia. (Bản chỉnh sửa)
“Được đại danh đỉnh đỉnh Bang chủ Cái Bang, Lãnh Tuyết Lãnh Bang chủ đây khen ngợi, tại hạ cảm thấy thật là vô cùng vinh hạnh!”
“Lãnh Tuyết ta đây, có cơ hội gặp được tiếng tăm lừng lẫy Lãnh Diện Thần Y Tuyết công tử Hồng Liên Tuyết, cũng là tại hạ đây chi hạnh!” Nghe thấy tiếng nói từ sau lưng vang lên, Tư Đồ Tuyết Vũ đã biết là ai đến nên mỉm cười xoay lại, mắt “Hồ Ly” nhìn thấy đối phương liền mị lên.
Trước mắt nàng là một nam tử có mái tóc màu ngân bạch rất sáng và đẹp, một nữa tóc được cố định bằng một cây trâm màu Ngọc Bích, nữa còn lại thì xõa xuống dài tới đầu gối, hai bên thái dương để rơi tự nhiên vài sợi tóc mái. Dung mạo tựa như tiên nhân, mắt phượng dài hơi hướng lên trên, con ngươi màu lam trong sáng như ngọc, thủy diễm lưu quang, tựa như một hàn đàm trong sáng, tuy lãnh nhưng không băng hàn ngược lại làm cho lòng người sa vào trong đó vô pháp thoát ra được. Ngũ quan vô cùng hoàn hảo, nhất là đôi môi mỏng hồng hồng mân chặt hơi kiều lên, làm cho gương mặt hắn nhìn có một chút lạnh nhạt nhưng lại cho người ta muốn nhấm nháp hương vị của đôi môi đó.
Dáng người thon dài hoàn hảo, chỉ cần vừa nhìn thấy hắn sẽ có cảm giác hít thở không thông, hắn đẹp không giống phàm nhân. Tựa như một vị tiên nhân không màng nhân gian khói lửa, làm cho người ta vừa mê luyến cũng vừa không dám tiết độc, một vị tuyệt thế trích tiên mỹ nam! Mặc dù đã hai mươi tám tuổi nhưng nhìn chỉ như mới hai mươi mốt, hai mươi hai tuổi.
“Hẹn ta đến đây chỉ để nói lời khách sáo này? Hôm nay ngươi không có việc gì làm?” Hồng Liên Tuyết đi đến bên bàn ngồi xuống, tự rót cho mình một chén trà, uống một hớp rồi ngước mắt lên nhìn Tư Đồ Tuyết Vũ và hỏi nàng.
Tư Đồ Tuyết Vũ thấy hắn ngồi xuống, nàng cũng cùng Anh Nhi bước qua ngồi xuống ghế, Hồng Liên Tuyết thấy nàng ngồi kế bên mình, cũng rót đầy cho nàng một chén trà khác. Nàng liền tự nhiên nhận lấy cầm lên uống, sau đó ngước mắt nhìn hắn nói, “Tìm ngươi để cho ngươi đi làm Bang chủ Cái Bang đó, “thúc thúc”!”
“Ngươi…! Đừng gọi ta thúc thúc! Còn nữa, ta cũng không muốn làm Bang chủ Cái Bang gì đó, là ông ấy di nguyện muốn ngươi làm, ngươi cũng đã làm rất tốt.” Hồng Liên Tuyết nghe nàng kêu mình là “thúc thúc” liền tức giận trừng mắt với nàng. Nha đầu này lần nào gặp mặt cũng làm cho hắn mất đi kiềm chế, mất đi dáng vẻ lạnh nhạt thường ngày.
Hai năm qua, hắn bị nàng làm cho muốn tức chết không biết bao nhiêu lần. Từ khi nàng xuất hiện trong cuộc sống của hắn, nàng luôn dùng nhiều cách thức khác nhau làm cho hắn để ý, nổi nóng, sau đó chỉ có thể bất đắc dĩ mặc cho nàng nháo. Lão đầu kia sao lại gửi một tiểu quỷ nghịch ngợm đến quấy rối hắn, ông ấy đã chết rồi cũng không muốn cho con trai mình sống sao? Nhưng nếu hơn một ngày không gặp nàng, hắn sẽ…
Đúng vậy, Hồng Liên Tuyết chính là con trai duy nhất của Hồng Bát Công. Trước khi mất, gia gia đã nhờ nàng đi tìm con trai ngài để giao lại ngọc bội và báo tin là gia gia đã mất. Do nương tử của Hồng gia gia mất sớm, ông ấy thì luôn đi khắp nơi, nên đã gởi con trai mình cho một người bạn thân là thần y ẩn cư ở Vân Lai Cốc – Vân Lai Tử. Lúc đó, Hồng Liên Tuyết chỉ mới tám tuổi, thật không ngờ, lần đó cũng là lần cuối cùng hai cha con gặp nhau. Lúc đầu khi nghe được hắn tên là Hồng Liên Tuyết, nàng cứ nghĩ hắn phải giống như nữ nhân chứ, ai ngờ hắn lại trông như thế này!