[Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền) - Chương 67. Trúng Độc ( 2 ).
- Metruyen
- [Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền)
- Chương 67. Trúng Độc ( 2 ).
Chương 67. Trúng Độc ( 2 ).
“Vũ Nhi! Nàng bị sao vậy?” Ngữ khí kích động mang theo vô vàn lo lắng, gương mặt của Sở Lan Ngạo trắng bệch, hắn quỳ xuống đất, đưa tay đỡ nàng nằm vào lòng hắn.
“Tiểu Vũ! Nàng có sao không?” Vẻ mặt của Sở Lan Hạo cũng trắng bệch không thua gì mặt của Sở Lan Ngạo, hắn quỳ trước mặt nàng, đưa tay áo chùi chùi vết máu còn dính trên miệng và cằm của nàng. Tay hắn không ngừng run run, cho thấy được, giờ đây hắn rất lo sợ.
“Vũ Nhi! Sao muội lại phun máu vậy chứ? Muội thấy trong người sao rồi?” Tư Đồ Anh Tuấn cũng quỳ xuống đất, đưa tay nắm chặt hai tay nàng, cảm thấy tay nàng rất lạnh, mặt của hắn liền không còn một giọt máu.
Bắc Cung Khuynh Thành và Tây Môn Thanh Đình ngồi xổm ở phía ngoài, bởi vì ba người kia đã bao xung quanh nàng.
Nhìn thấy gương mặt của nàng càng ngày càng trắng, hai mắt thì nửa nhắm nửa mở, như sắp sửa muốn hôn mê. Thì không hiểu sao, tim của Bắc Cung Khuynh Thành lại hơi đau nhói, hắn lớn tiếng nói “Nhanh đưa cô ấy đi đại phu đi!”
“Phải rồi, nhanh lên đi! Các huynh không thấy mặt của cổ đang trắng dần sao hả?” Giọng nói kích động mang theo tức giận, vẻ mặt của Tây Môn Thanh Đình cũng rất lo lắng nhìn vào nàng.
Nghe vậy, Sở Lan Ngạo lập tức ôm ngang nàng đứng lên, nhanh chóng đi ra hướng cửa lớn. Sở Lan Hạo, Tư Đồ Anh Tuấn và Bắc Cung Khuynh Thành cùng với Tây Môn Thanh Đình cũng đi theo sau hắn. Gần tới cửa, thì họ bị những tiếng kêu mang theo lo lắng và hoảng sợ ngăn lại.
“Tiểu thư!” Anh Nhi chạy từ bên trong ra tới chỗ họ, mặt của Anh Nhi cũng đã trắng xanh rồi.
“Tiểu thư!” Diệp Thanh Thanh cũng chạy theo sau Anh Nhi, mang theo vẻ mặt và ánh mắt lo lắng nhìn chầm chầm nàng.
“Tiểu thư____!” Những người làm trong Cực Lạc Cư cũng kéo nhau chạy ra, trong đó có A Cửu, Châu Nhi cùng với Phúc bá.
Thấy vậy, Tư Đồ Anh Tuấn nhìn vào Anh Nhi nói “Cô mau về phủ, nói cho cha ta hay đi!” Rồi hắn quay sang nhìn Diệp Thanh Thanh “Cô ở lại đây chỉnh đốn lại Cực Lạc Cư đi, ở đây vẫn còn nhiều khách đó!”
Nghe vậy, Anh Nhi liền quay sang nhìn vào Diệp Thanh Thanh “Thanh Thanh tỷ, tỷ ở đây quản lý Cực Lạc Cư đi. Tỷ yên tâm đi, muội sẽ tới nói cho tỷ biết, tình hình của tiểu thư mà!” Anh Nhi biết Diệp Thanh Thanh đang sốt ruột, muốn biết Tư Đồ Tuyết Vũ bị gì.
“Ừm!” Diệp Thanh Thanh gật đầu với Anh Nhi, ánh mắt vẫn lo lắng nhìn sang Tư Đồ Tuyết Vũ.
Sở Lan Ngạo lại tiếp tục ôm nàng ra khỏi Cực Lạc Cư, đi tới trước phố, Sở Lan Hạo đi nhanh lên tới trước mặt hắn, nhìn vào hắn nói “Đi Hoàng Cung đi. Trong Cung có thái y, sẽ tốt hơn tìm đại phu ở bên ngoài nhiều!”
“Được.” Hắn gật đầu với Sở Lan Hạo, sau đó liền nhìn xung quanh để tìm xe ngựa của mình.Nhìn không thấy xe ngựa, Sở Lan Ngạo lập tức nổi giận, la lớn lên “Xe ngựa dừng ở đâu rồi___?”
“Hình như không có ở đây, mau lên xe ngựa của huynh đi!” Sở Lan Hạo nhìn thấy xe ngựa của hắn đang chạy về phía này, nên đưa tay ôm Tư Đồ Tuyết Vũ từ trong lòng của Sở Lan Ngạo ra, ôm vào lòng mình và phi thân lên xe ngựa đang chạy lại gần chỗ họ.