[Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền) - Chương 64. Giao Cung Hoàn.
- Metruyen
- [Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền)
- Chương 64. Giao Cung Hoàn.
Chương 64. Giao Cung Hoàn.
“Mấy ngày nay, hắn có tới tìm Vũ Nhi hay không?” Vì sợ Tư Đồ Tuyết Vũ nghe thấy, giọng nói hơi nhỏ tiếng lại một chút, Sở Lan Ngạo tiếp tục tra hỏi Anh Nhi.
“Dạ không.” Tuyết công tử bị hôn mê, ngủ say chưa tỉnh, thì sao tìm tiểu thư được chứ!
“Thiệt sao?”
“Dạ thiệt!”
“Vậy còn Lãnh Bang chủ?” Người hỏi câu này là Tư Đồ Anh Tuấn.
“Phải rồi há, xém chút nữa là ta đã quên. Tên tiểu bạch kiểm Lãnh Tuyết đó, có đến tìm Vũ Nhi nữa không?” Nghe Tư Đồ Anh Tuấn hỏi,Sở Lan Ngạo mới chợt nhớ tới, sau đó gật đầu và nhìn vào Anh Nhi, chờ đợi Anh Nhi trả lời.
“Dạ…”
“Muốn biết cái gì, thì cứ việc hỏi ta đây nè. Anh Nhi không biết gì đâu!” Anh Nhi chưa kịp trả lời, thì đã bị câu nói của Tư Đồ Tuyết Vũ cắt ngang.
Ba người cùng ngoái đầu nhìn ra sau, ngẩng đầu lên. Thấy nàng đang đứng sau lưng Sở Lan Ngạo, vẻ mặt bình thường, khóe miệng cười cười nhìn lướt qua Sở Lan Ngạo và Tư Đồ Anh Tuấn. Sở Lan Hạo miệng vẫn còn tươi cười đứng sau nàng.
Tuy rằng nàng đang cười, nhưng hai người lại cảm thấy sống lưng lành lạnh và đổ mồ hôi hột. Sở Lan Ngạo cười cười nhìn nàng “Ha ha, ta chỉ đang hỏi Anh Nhi là nàng thích ăn cái gì thôi mà, chứ có hỏi cái gì khác đâu. Phải không, Anh Tuấn?” Hắn còn đụng đụng khuỷu tay vào người của Tư Đồ Anh Tuấn.
“Phải đó, phải đó! Chúng ta chỉ đang hỏi muội thích ăn gì mà thôi.” Tư Đồ Anh Tuấn lập tức nhìn nàng mà gật đầu như trống trỏi.
“Thiệt sao?” Tư Đồ Tuyết Vũ nửa tin nửa ngờ nhìn lướt qua hai người.
“Thiệt!”
“Thiệt!”
Hai người cùng một lúc nói, còn gật thật mạnh đầu với nàng, như để chứng minh là họ nói thật.
Thấy vậy, Tư Đồ Tuyết Vũ nhìn nhìn hai người một lúc, rồi nàng mới đi tới ghế chủ vị ngồi xuống. Nhìn thấy nàng ngồi ở đó, gương mặt của Anh Nhi, Sở Lan Ngạo và Tư Đồ Anh Tuấn hơi xanh, vẻ mặt kinh ngạc và hoảng sợ cùng nhìn vào nàng.
Thấy ba người nhìn nàng như vậy, nàng liền hơi nhíu mày, ánh mắt khó hiểu nhìn về họ “Chuyện gì?”
“Chỗ đó…”
“Ta ngồi đây cũng được!” Ngữ khí tự nhiên, không tức giận hay trách móc, Sở Lan Hạo cắt ngang lời Sở Lan Ngạo muốn nói. Hắn tiêu sái đi đến ngồi xuống ghế ở giữa Tư Đồ Tuyết Vũ và Sở Lan Ngạo.
“Ăn cơm thôi.” Nhàn nhạt mở miệng, nàng bắt đầu cầm đũa lên ăn, trực tiếp bỏ qua nhiều ánh mắt đang nhìn nàng.
Mọi người cũng cầm đũa lên gắp thức ăn, đột nhiên, trong chén của nàng xuất hiện ba cái đùi gà, gồm có hai đùi luộc, một đùi chiên giòn. Nàng ngước mắt nhìn lên, thấy ba gương mặt khác nhau cùng mỉm cười nhìn nàng, hai tên đang ngồi, một tên thì đang đứng.