[Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền) - Chương 55. Cuối Cùng Cũng Có Phản Ứng.
- Metruyen
- [Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền)
- Chương 55. Cuối Cùng Cũng Có Phản Ứng.
Chương 55. Cuối Cùng Cũng Có Phản Ứng.
Sau khi được ba người đàn ông cố gắng năn nỉ và dỗ dành một lúc, nước mắt của Tư Đồ Tuyết Vũ rốt cuộc đã đình chỉ rơi. Nàng chớp chớp đôi mắt còn ngập nước và hấp hấp cái mũi nhỏ nhắn đã hồng hồng lên vì vừa mới khóc, nàng chu môi lên thật đáng yêu nhìn lướt qua ba người họ và mở miệng nói “Muội rất yếu ớt, không chịu được lời nói lớn tiếng đâu nha!”
Nghe nàng nói câu này, khóe miệng của Sở Lan Ngạo, Tư Đồ Anh Tuấn và Sở Lan Hạo lập tức bị run rẩy, họ dở khóc dở cười mà nhìn nàng. Đông Phương Minh dùng ánh mắt si mê, còn mang theo ánh sáng tham lam và mặt đầy khát vọng mà nhìn nàng, bởi vì nhìn nàng lúc này rất rất đáng yêu, làm cho trong lòng hắn ngứa ngấy khó nhịn.
Anh Nhi trố mắt nhìn nàng và nói thầm: Tiểu thư ơi! Ngài mà yếu ớt thì Mặt Trời sẽ mọc hướng Tây nha!
Sở Lan Ngạo cười khẽ và nhéo nhẹ má trái nàng “Phải, phải! Vũ Nhi của ta rất yếu ớt và mỏng manh nha!” Trong lời nói của hắn mang theo rất nhiều sủng nịch.
Nghe được bốn chữ ‘Vũ Nhi của ta’, Tư Đồ Mị Nhi lập tức mở to mắt nhìn Sở Lan Ngạo. Bởi vì ả tưởng lỗ tai mình đang nghe lầm, hắn sao có thể nói lời nói ngọt ngào như vậy với Tư Đồ Tuyết Vũ trước mặt ả được chứ.
“Hì hì!” Nghe được hắn phụ họa theo nàng,Tư Đồ Tuyết Vũ liền đắc ý híp mắt cười hì hì.
“Ha ha ha_______”
Sở Lan Hạo, Tư Đồ Anh Tuấn và Sở Lan Ngạo bị cử chỉ đáng yêu này của nàng chọc cười lớn thành tiếng, lúc này ánh mắt của họ nhìn nàng đã tràn ngập đầy nhu tình và yêu thương.
Sở Lan Ngạo đột nhiên đưa tay lên sờ vào mặt nạ vàng trên mặt phải của Tư Đồ Tuyết Vũ, nàng lập tức phản ứng và đưa tay lên nắm tay hắn lại hỏi “Huynh muốn làm gì?”
“Ta muốn tháo mặt nạ nàng xuống, để lau má bên này cho nàng, nàng không cảm thấy má nàng rất ẩm ướt sao?” Sở Lan Ngạo cười nhẹ nhìn nàng.
Nàng nghe hắn muốn tháo mặt nạ ra, nàng nhanh chóng kéo tay hắn xuống khỏi mặt nạ “Không cần tháo xuống, lát nữa nó sẽ tự động khô thôi!”
“Không được, ẩm ẩm như vậy, sẽ làm nàng rất khó chịu đó! Để ta tháo mặt nạ xuống và lau khô mặt cho nàng.” Sở Lan Ngạo lại đưa tay lên muốn tháo mặt nạ ra.
Nàng lập tức đưa tay kéo tay hắn ra và vùng vẫy ra khỏi người hắn, miệng thì la lên um sùm “A! Nè, muội không muốn tháo nó xuống nha. Nè, nè, huynh lấy tay ra, lấy tay ra!”
Sau khi thoát được khỏi cánh tay hắn đang ôm ở trên vai nàng, nàng liền đứng thẳng người lên, muốn đi qua chỗ khác ngồi. Trùng hợp lúc này, xe ngựa lại đột nhiên bị vấp và xốc nẩy một cái “A__!” Tư Đồ Tuyết Vũ bị cú xốc nẩy này, làm cho cả người lung lay sắp ngã xuống.
“Cẩn thận!”
“Vũ Nhi!”
“Coi chừng!”
Sở Lan Hạo, Sở Lan Ngạo và Tư Đồ Anh Tuấn cùng một lúc vẻ mặt hoảng sợ la lên và cùng đưa tay ra muốn đỡ nàng.