[Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền) - Chương 52. Cuộc Gặp Gỡ Nảy Lửa.
- Metruyen
- [Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền)
- Chương 52. Cuộc Gặp Gỡ Nảy Lửa.
Chương 52. Cuộc Gặp Gỡ Nảy Lửa.
Sau một lúc, bốn chiếc xe ngựa liền dừng trước cửa của Vũ Y Phường. Tư Đồ Tuyết Vũ liền đặt chén trà trên tay xuống bàn, đứng lên nhìn Anh Nhi nói “Đi thôi!”
“Dạ!” Anh Nhi lập tức đứng lên đi theo nàng ra cửa.
Mười tên đàn ông cường tráng lúc nãy và tên thanh niên kia liền ôm vải ra chất lên xe ngựa cho nàng. Đông Phương Minh và ba tên hạ nhân đi theo hắn cũng đi ra, đứng trước cửa nhìn bọn họ chuyển hàng với Tư Đồ Tuyết Vũ.
“Trời rất nóng, để ta quạt cho muội, hì hi!” Đông Phương Minh đứng gần Tư Đồ Tuyết Vũ, liền lấy quạt ra quạt cho nàng, vừa quạt vừa cười hì hì với nàng.
Có người làm không công mà hầu hạ mình, Tư Đồ Tuyết Vũ sao lại từ chối, nàng mặc cho hắn phục vụ mình, ánh mắt nàng vẫn nhìn bọn người của Vũ Y Phường chuyển hàng cho mình.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, ba tên hạ nhân và tên A Phong vừa đi kêu xe ngựa về, liền đưa đầu trố mắt nhìn Đông Phương Minh. Đây là cảnh tượng rất đáng sợ đối với bọn họ nha! Vì bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy đại thiếu gia của mình, phục vụ người khác như vậy bao giờ hết đó nghe! Hay là đại thiếu gia của họ đổi tính rồi?
“Nhìn cái gì mà nhìn! Lập tức quay sang chỗ khác cho ta. Còn nhìn nữa, ta sẽ móc mắt các ngươi cho chó ăn!” Đông Phương Minh lơ đãng nhìn sang, liền nhìn thấy bốn tên hạ nhân của hắn đang nhìn hắn với ánh mắt thật ngạc nhiên, hắn liền tức giận và quát lớn với họ.
Bốn tên đó vừa nghe hắn quát, liền kinh hồn thất vía xoay người nhìn sang hướng khác. Trong lòng đều nói thầm: Đại thiếu gia vẫn thật đáng sợ nha!
“Vũ Nhi!”
“Vũ Nhi!”
“Tuyết Vũ!”
Ba tiếng kêu vang lên cùng một lúc, cắt đứt mọi hành động và suy nghĩ của mọi người. Nghe được tiếng nói đều là gọi tên mình, Tư Đồ Tuyết Vũ liền nhìn sang. Nàng nhìn thấy hai tên tuyệt mỹ nam tử từ Thần Tiên Lâu đối diện với Vũ Y Phường, đang từ từ đi về phía nàng.
Một người mặc trường bào màu tím nhạt, tóc được tùy ý cố định lên một ít với Trâm Ngọc màu tím, mặt mày hoàn mỹ, làn da hắn thật là trắng nõn. Người kia thì mặc cẩm bào vàng nhạt của Vương gia, đầu đội bạch ngọc quan, gương mặt tuấn nghị và hoàn mỹ như điêu khắc, màu da mạch sắc càng làm cho hắn mang đậm nam tính hơn. Hai người họ chính là Tư Đồ Anh Tuấn và Sở Lan Ngạo, theo sau họ là Tư Đồ Mị Nhi và Thu Nhi, nha hoàn của ả.
Nàng chuyển ánh mắt sang bên phải, nàng lại nhìn thấy một người quen nữa. Hắn mặc cẩm bào màu tím, làn da hắn trắng sáng nhưng không phải là trắng nõn, gương mặt góc cạnh rõ ràng, ngũ quan đẹp như được phát họa, ánh mắt hắn toát ra tà mị, hắn đang cười tươi nhìn nàng.
Nhìn thấy hắn, nàng liền nghĩ thầm: Sở Lan Hạo! Sao hắn lại đến đây vậy? Phải rồi, lúc nãy hắn kêu mình là gì, Tuyết Vũ sao? Từ lúc nào mình với hắn thân thiết đến nỗi, hắn đã gọi thẳng tên mình vậy nha! Còn nữa, sao hắn và Tư Đồ Anh Tuấn lại cùng mặc đồ màu tím giống mình vậy chứ, bộ màu tím đang thịnh hành sao?