[Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền) - Chương 50. Tư Đồ Mị Nhi Bị Tát.
- Metruyen
- [Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền)
- Chương 50. Tư Đồ Mị Nhi Bị Tát.
Chương 50. Tư Đồ Mị Nhi Bị Tát.
Bảo Lan Điện, Ngự Thư Phòng!
“Đứng lên đi! Cô ấy đang làm gì?” Sở Lan Hạo vừa bãi triều xong liền tới Ngự thư phòng để xem xét và phê tấu chương. Hắn vừa phê tấu chương vừa hỏi một người thanh niên mặc đồ đen đang quỳ một chân dưới đất.
Người thanh niên mặc đồ đen nghe dược hắn kêu mình đứng lên, mới dám từ dưới đất đứng lên nhưng vẫn hơi cúi đầu nói “Bẩm Hoàng Thượng, tứ tiểu thư sáng sớm liền xuất phủ cùng với nha hoàn, hiện tại cổ còn đang đi dạo trên phố.” Hắn là một trong số ám vệ của Sở Lan Hạo.
“Đi dạo? Nha đầu này sáng sớm đã ra đường đi dạo rồi sao, còn đi tới mấy canh giờ?” Mình thượng triều từ giờ Mão, bây giờ bãi triều đã là giờ Ngọ, cổ đi dạo trên phố suốt sáu canh giờ sao?
Nghe được ngữ khí của Sở Lan Hạo tuy vẫn là nhàn nhạt nhưng lại chứa nhu tình trong đó, ám vệ kinh ngạc hơi giương mắt nhìn lén Sở Lan Hạo. Nhìn thấy sắc mặt của Sở Lan Hạo vẫn như bình thường, không có biểu hiện hỷ nộ hay bất cứ cái gì, vẫn lãnh nhan tà mị mà phê tấu chương.
Hắn liền chớp chớp mắt rồi cúi đầu xuống và thầm nghĩ chắc là lỗ tai của hắn nghe lầm, nếu không sao hắn lại nghe ra được nhu tình trong lời nói vừa rồi của Hoàng Thượng chứ! “Dạ phải! Tứ tiểu thư cứ đi dạo, ăn hàng vặt, sau đó lại đi dạo, mua sắm, ăn uống, giờ ăn xong cổ lại tiếp tục đi dạo trên phố.” Hắn cũng không biết cô ta làm sao có thể đi dạo trên phố suốt bốn canh giờ mà vẫn không thấy chán và mệt như vậy. Lại càng không hiểu sao Hoàng Thượng lại sai hắn đi giám sát nhất cử nhất động của cô ta!
“Ngươi cứ tiếp tục cùng với Dạ Thất đi theo bảo vệ cổ, đừng để cho cổ gặp bất cứ nguy hiểm gì, dù là nhỏ nhất!” Sở Lan Hạo ngẩng đầu lên nhìn ám vệ mà ra lệnh.
“Dạ Lục tuân lệnh!” Ám vệ tên là Dạ Lục nghe hắn nói xong, lập tức quỳ một chân chấp tay vâng lệnh. Mặc dù, trong lòng hắn đang chấn kinh và rất khó hiểu, nhưng hắn vẫn không dám suy nghĩ nhiều.
“Đi Đi.” Sở Lan Hạo phất tay kêu hắn lui xuống.
Dạ Lục lập tức như một cơn gió biến mất ngoài cửa sổ ngay. Sở Lan Hạo có tất cả mười bảy ám vệ thật tinh anh đi theo bảo vệ hắn, mỗi người đều được hắn ban họ là Dạ và có tên theo thứ từ từ Nhất đến Thập Thất. Hắn phái ra hai người ám vệ đi theo bảo vệ Tư Đồ Tuyết Vũ như vậy, là cho thấy được địa vị của nàng trong lòng hắn rất đặc biệt và quan trọng.
Đường Phố Lan Thành!
“Ngươi nhìn xem, đó không phải là Tư Đồ tứ tiểu thư sao! Nàng hôm nay lại đi ra dạo phố, thật hiếm thấy đó nha.” Một người đàn ông ba mươi mấy tuổi nhìn bên cạnh bạn của mình mà nói.
“Không chỉ là ra đường dạo phố đơn giản như vậy đâu. Sáng sớm, ta đã thấy cổ đi dạo trên phố rồi, sau đó lại ăn uống đi dạo. Đến giờ này, đường phố Lan Thành sắp bị cổ đi mòn rồi nha!” Bạn của người đàn ông ba mươi tuổi đó cũng là một người đàn ông có tuổi xấp xỉ như hắn, vừa cầm khúc mía ăn vừa nói với hắn, ánh mắt hắn lại nhìn về Tư Đồ Tuyết Vũ đang đi xa xa ở phía trước.