[Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền) - Chương 42. Cuộc Chơi Bắt Đầu!
- Metruyen
- [Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền)
- Chương 42. Cuộc Chơi Bắt Đầu!
Chương 42. Cuộc Chơi Bắt Đầu!
“Ta nói ngươi giống nhị sư huynh, tức là Trư Bát Giới, mà Trư Bát Giới chính là__một con Heo. Ha ha ha, mũi của ngươi lúc nãy bị như vậy, nhìn chính là giống một con Heo đó!” Tư Đồ Tuyết Vũ mắt gian gian nhìn Sở Lan Ngạo, sau đó nàng đưa ngón tay trỏ lên, đẩy ngược mũi mình lên cho y nhìn, rồi nàng cười lớn lên, cười đến cả người cũng run run theo.
Thật bất ngờ, Sở Lan Ngạo không có bị nàng nói là Heo mà tức giận, ngược lại y nhìn nàng với ánh mắt càng thêm sũng nịch và nhu tình hơn nữa. Y cười vui vẻ nhìn nàng, “Ta là Vương gia mà nàng cũng dám nói là Heo, nàng đúng là nghịch ngợm mà!” Y còn dùng mũi của mình cọ qua cọ lại chóp mũi của nàng.
“A!”Tư Đồ Tuyết Vũ bị hành động thân mật của y làm cho chấn động, sau đó mới nhận ra được tư thế lúc này của hai người vẫn còn ái muội, cho nên nàng dùng hai tay để ở ngực y, đẩy y ra xa người nàng, “Buông ta ra, ta muốn đứng lên!”
“Ta không buông! Nàng vốn là thê tử sắp cưới của ta, ta ôm nàng ngồi như vậy là bình thường thôi, có gì phải ngại.” Y nhìn thấy mặt nàng hơi ửng đỏ, biết là nàng đang ngượng ngùng, cho nên y cười ngọt ngào nói với nàng.
Y giờ đây đã động tình rồi! Động tình với con mèo nhỏ này. Từ cái ngày gặp lại nàng ở Thần Tiên Lâu sau hai năm mới gặp lại đó, y đã bị thân ảnh và khí chất hoàn toàn khác của nàng làm cho đầu óc rối loạn và tâm trí cũng dần dần bị nàng xâm nhập. Chỉ là y cố che dấu và không thừa nhận thôi!
Nhưng sau việc xảy ra ở Lạc Các ngày hôm qua, y cảm thấy có một mối đe dọa từ phía Lãnh Tuyết và tên Tuyết công tử gì đó, mối đe dọa đó chính là y có nguy cơ sẽ bị bọn họ cướp đi nàng. Vì vậy, y quyết định thừa nhận và làm theo ý nghĩ của trái tim mình!
“Thê tử sắp cưới? Ha ~! Thật là buồn cười! Mị Nhi của ngươi sẽ đồng ý cho ngươi cưới ta? Ngươi không sợ ả ta đau lòng đến nỗi, muốn đòi sống đòi chết sao?” Tư Đồ Tuyết Vũ nhướng mày, khóe miệng cười mỉa mai nhìn y.
“Mị Nhi là người hiểu chuyện, nàng ấy sẽ không như những người phụ nữ thích ghen tuông khác, luôn muốn làm ầm ĩ mọi chuyện lên. Ta biết, tỷ muội hai người luôn không hợp nhau, nhưng nếu sau này hai người cố gắng sống chung hòa thuận với nhau, như vậy tình cảm tỷ muội của hai người sẽ trở nên tốt hơn.” Sở Lan Ngạo vừa dùng tay đưa sợi tóc của nàng lên mũi ngửi vừa cười nhẹ nói.
“Không phải là ta muốn cãi vả với ả ta, là chính ả ta luôn không thích ta, luôn kiếm chuyện với ta thôi.” Tư Đồ Tuyết Vũ chu môi thật đáng thương nói nhưng trong ánh mắt của nàng, lại chợt lóe nhanh qua một tia sáng tà ác, nhanh đến khó có thể nhìn thấy được.
“Ta sẽ bảo Mị Nhi không được cãi nhau với nàng nữa. Như vậy được chưa, con Mèo nhỏ đáng yêu của ta?” Nhìn thấy nàng chu môi đáng yêu như vậy, Sở Lan Ngạo nhịn không được, lại hôn lên môi nàng một ngụm, cười sủng nịch nhìn nàng.
Sở Lan Ngạo chết bầm, lại dám hôn ta nữa! Không được, mình không được xúc động, việc nhỏ không nhịn sẽ hỏng việc lớn! Cho nên, ta nhịn, ta nhịn, ta nhịn___!