[Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền) - Chương 36. Một Đôi Oan Gia Cùng Nhau Loạn! (1)
- Metruyen
- [Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền)
- Chương 36. Một Đôi Oan Gia Cùng Nhau Loạn! (1)
Chương 36. Một Đôi Oan Gia Cùng Nhau Loạn! (1)
Diệp Thanh Thanh vừa mới đi vào tới cửa lớn của Lạc Các thì đã nghe được tiếng cãi nhau ầm ĩ, nàng nhanh chóng chạy vào trong, đập vào mắt nàng là hình ảnh một đám mỹ nam tử, mỗi người đều là tư thế và ngữ khí khác nhau. Người thì ôm, người thì giãy giụa la hét, người thì gầm lên, người thì ngăn cản, người còn lại thì cứng ngắt khó xử.
“Xảy ra chuyện gì vậy? Các ngài sao lại cãi nhau om sòm ở đây vậy chứ, tiểu thư của chúng tôi đi đâu rồi?” Diệp Thanh Thanh vẻ mặt hơi mờ mịt và kinh ngạc mở miệng hỏi, đây là sao đây? Chẳng phải khi nãy nàng đã bảo bọn họ đợi ở ngoài sao, sao bây giờ cả đám đều xông vào hết, lại còn ồn ào đánh nhau ở đây nữa? Cái vị công tử mặc đồ trắng kia…là Lãnh Bang chủ! Tại sao ‘hắn’ cũng xuất hiện ở đây nữa nha?
“Thanh Thanh tỷ!” Một giọng nói mang đầy lo lắng và hơi hoảng sợ vang lên, làm cho sự chú ý của mọi người dời qua nàng. Anh Nhi từ trong đình chạy đến bên cạnh Diệp Thanh Thanh, hai tay gắt gao nắm lấy cánh tay của nàng, ánh mắt lo lắng nhìn sang Tư Đồ Tuyết Vũ.
Diệp Thanh Thanh nhìn thấy nàng từ trong đình chạy ra, hơi kinh ngạc một chút, sau đó nhìn nàng hỏi: “Anh Nhi! Muội ở đây, vậy tiểu thư đâu rồi? Ngài bảo ta hẹn Bắc Cung thiếu chủ đến Lạc Các, sao bây giờ ngài lại không ở đây, còn để cho mấy vị này đánh nhau ở đây nữa?”
“Tiểu thư ngài…ngài…đang…” Anh Nhi hơi gục đầu xuống, miệng lắp bắp nói. Mình biết nói sao đây nha? Tiểu thư ở đây nhưng lại không phải ở đây, người kia là tiểu thư nhưng lại không phải tiểu thư! A! Mình cũng sắp điên mất rồi!
“‘Vũ Nhi’ đang ngủ trưa ở trong phòng, tối qua nàng ngủ không được nên khi nãy vừa uống một chén canh an thần, giờ đang ngủ rất say nên không có đi ra ngoài này được.” Tư Đồ Tuyết Vũ sợ Anh Nhi không biết nói dối, cho nên đã lên tiếng nói với Diệp Thanh Thanh, cũng cố ý cho những người khác nghe.
Chuyện nàng là Lãnh Tuyết đến bây giờ nàng vẫn chưa nói cho Diệp Thanh Thanh biết, nàng không phải không tin tưởng Diệp Thanh Thanh mà là vì nàng vẫn chưa có cơ hội nói. Một khi nàng đã tin tưởng một người, xem người đó là bạn tốt thì nàng sẽ không giấu diếm người đó bất cứ điều gì, chỉ riêng có những chuyện mà bọn họ biết được sẽ dẫn đến nguy hiểm cho bọn họ thì nàng mới không nói thôi!
“Lãnh Bang chủ đến đây lúc nào vậy, sao ta lại không biết ngài đang ở đây nha, ngài và tiểu thư của chúng tôi…?” Diệp Thanh Thanh rất ngạc nhiên vì sự xuất hiện và câu nói của ‘Lãnh Tuyết’, sao Lãnh Bang chủ lại gọi tiểu thư thân thiết như vậy?!
“Ta và ‘Vũ Nhi’ của ta có quan hệ rất ‘thân mật’, vì vậy ta ra vào Lạc Các này dễ dàng cũng là chuyện thường tình thôi!” Ngữ khí của Tư Đồ Tuyết Vũ mang theo thâm ý, ánh mắt lơ đãng phiêu về phía Sở Lan Ngạo mà nói.
Quả nhiên, Sở Lan Ngạo vừa nghe nàng nói dứt câu liền mặt thối nghiếng răng nghiếng lợi nói: “Ngươi câm miệng cho bổn vương! Ai là Vũ Nhi của ngươi? Nàng là nương tử sắp cưới của bổn vương, ngươi hãy bớt ăn nói xàm ngôn đi!”