[Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền) - Chương 2. Quyết Chiến Lôi Đài.
- Metruyen
- [Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền)
- Chương 2. Quyết Chiến Lôi Đài.
Chương 2. Quyết Chiến Lôi Đài.
Võ đài tỷ võ chiêu thân!
“Buông ta xuống, buông ta xuống! Mau buông ta xuống!” Tư Đồ Tuyết Vũ vẫn đấm đá lung tung, miệng la ó um sùm.
Nhìn hai chân đang loạn đá của nàng, thêm tiếng la ó không ngừng vang ầm bên tai, còn những tiếng đánh bịch bịch phía sau lưng nữa, Lãng Thiên Nhai giờ này đang vô cùng nghi ngờ, không biết nàng có thật là con trai hay không. Con trai gì mà nhẹ bỗng, người thì mềm mại, còn có mùi thơm nữa chứ. Còn nữa, tên nhóc này không phải có võ công sao, sao lại không ra tay đánh y mà lại dùng những chiêu như con gái này?
Lãng Thiên Nhai đem nàng bỏ xuống, để nàng đứng vững trên đất rồi mới buông tay ra. Nhìn mặt của nàng vì bị mình vác ngược trên vai mà ửng đỏ lên, hai má phùng phùng vì giận dữ, Lãng Thiên Nhai liền muốn cười và có một chút cảm thấy nàng đáng yêu. Y cười khẽ, hai mắt mị lên nhìn nàng “Nhìn ngươi bây giờ giận dỗi rất giống con gái.”
“Huynh…” Nàng trừng mắt nhìn y, hôm nay nàng quả thật bị y làm mất mặt gần chết. Ở trước mặt đông đảo bang chúng như vậy mà y dám ngang nhiên vác nàng như vậy, còn nghênh ngang đi ra ngoài này nữa. Phải biết là ở xung quanh đài giờ đây đang đứng đầy người, nhìn họ đang chỉ trỏ, dùng ánh mắt tò mò và nghi hoặc nhìn mình, nàng cảm thấy thật sự thật sự rất mất mặt nha!
“Tại sao lại ôm ta lên đây? Ta cũng không phải giống như huynh có Long dương phích, lại càng không muốn chiêu thân cùng huynh!” Nàng tức giận nói, hai mắt toát ra vô số ánh lửa.
“Chúng ta cùng nhau tỷ thí, nếu như ngươi thắng, ta sẽ cam bại hạ phong mà chấp nhận phục tùng ngươi. Nhưng nếu ngươi thua, đừng mong ta gọi ngươi hai tiếng bang chủ!” Lãng Thiên Nhai nói ra mục đích mang nàng lên đài, y là muốn chứng nhận thực lực của nàng, xem nàng có đủ sức gánh vác Cái Bang hay không. Y không muốn Cái Bang sẽ bị người khác thừa cơ hãm hại hoặc lợi dụng, nếu như có một bang chủ không đủ sức để lãnh đạo Cái Bang.
“Sao huynh không nói sớm, ta cứ tưởng…” Nàng vừa nói vừa cười tà, hai mắt như Hồ Ly mị lên, ánh mắt mang theo rất nhiều thâm ý, nàng là cố ý chọc Lãng Thiên Nhai.
Lãng Thiên Nhai nhìn nàng như vậy thì cảm thấy lạnh sống lưng, cái tên nhóc này không có chuyện gì sao lại cười tặc như vậy chứ, làm hại y toàn thân đều nổi da gà. Đã vậy còn dùng ánh mắt như vậy nhìn y, y cảm giác giống như mình đang bị nàng nhìn xuyên qua y phục, nhìn thấy hết toàn thân mình vậy.
“Cha__! Đẹp trai quá! Đó không phải là Lãnh bang chủ và Lãng phó bang chủ sao? Họ làm gì trên đó vậy?” Một cô gái Ất reo lên.
“Đây là lôi đài tỷ võ chiêu thân mà, chẳng lẽ…Lãnh bang chủ muốn tham gia sao?” Cô gái Bính nghi hoặc.
“Hả? Như vậy thì ta thà chết cho xong, Lãnh bang chủ của ta nha!” Cô gái Giáp nhảy cẩng lên như bị lửa đốt.
“Cô không phải đến tỷ võ chiêu thân với Lãng phó bang chủ sao? Sao lại để ý tới Lãnh bang chủ làm gì?” Cô gái Thân hỏi.
“Ta là tới muốn gặp mặt Lãnh bang chủ, biết đâu với nhan sắc của ta, có thể làm cho ngài ấy động lòng thì sao!” Cô gái Giáp cười tủm tỉm nói.