[Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền) - Chương 10. Lại Bị Hôn!
- Metruyen
- [Xuyên Không] Loạn Thế Tiên Tử (Hoàn) - Tuyết Mị Duy Ảnh (Np - Huyễn Huyền)
- Chương 10. Lại Bị Hôn!
☆Chương 10☆ Lại bị hôn. (Bản chỉnh sửa)
“Là ta gọi Anh nhi đến!” Đang lúc Anh Nhi không biết trả lời như thế nào thì Tư Đồ Tuyết Vũ mở cửa đi ra, nếu như nàng không ra mặt thì có thể Anh Nhi sẽ gấp đến nỗi khóc mất. Haizz! Nha đầu này luôn luôn là đặt nàng lên trên hết!
Hai người nhìn thấy nàng đều có phản ứng khác nhau. Anh Nhi thì hoảng sợ, trong lòng kêu la, tiểu thư sao lại ra đây nha?!
Tư Đồ Anh Tuấn thì kinh ngạc mở to mắt, sau đó là nghi hoặc nhíu mày. Là “hắn”, hắn đến đây làm gì? Sao hắn lại biết Anh Nhi?
“Thì ra là Lãnh Bang chủ. Vinh hạnh, vinh hạnh!” Tư Đồ Anh Tuấn chấp hai tay lại theo cách của người trong giang hồ, chào Tư Đồ Tuyết Vũ.
“Ngươi biết ta là ai?” Nàng nhớ nàng chưa từng mặc nam trang xuất hiện trước mặt hắn mà!
Đây là lần đầu tiên Tư Đồ Tuyết Vũ nhìn thấy lão nhị, hắn thật là tuấn mỹ phong lưu.
Gương mặt góc cạnh rõ ràng, cằm hơi nhọn, mày đậm, mắt hơi nhếch lên thái dương, mang theo một ít yêu mị, mũi cao vừa phải, sóng mũi rất thẳng. Môi đỏ đều đặn, miệng cười còn có hai lúm đồng tiền, làm cho người ta có cảm giác thoải mái lại vừa mê đắm muốn dán chặt vào dung mạo của hắn, không cách nào muốn xa rời.
Mái tóc dài đen nhánh, một ít tóc phía sau được tùy ý quấn lên bằng một cây trâm màu tím được điêu khắc rất tinh xảo, hai bên thái dương để hai tóc mái dài xuống tới eo, có chút tùy ý nhưng không cẩu thả, ngược lại càng tôn thêm vẻ bề ngoài tuấn nhã phong lưu của hắn. Toàn thân mặc cẩm bào màu tím, bên trên có thêu hình hoa Tử Lan, cả người hắn toát ra khí chất thần bí và mị hoặc.
Thì ra hắn cũng là người thích màu tím giống mình!
“Lãnh Bang chủ hai ngày trước ở Thần Tiên Lâu đánh Quốc cửu gia, giờ đã đồn đãi khắp kinh thành không ai không biết. Ngày đó, ta cũng có mặt nhưng không biết…”
“Anh Tuấn, sao chàng đi lâu như vậy? Vương gia bọn họ sai ta ra đây tìm chàng.” Tư Đồ Anh Tuấn đang định nói gì thì bỗng nhiên Hương Thủy xuất hiện gọi hắn làm giáng đoạn, theo sau đó là ba nam, một nữ cũng lần lượt đi ra khỏi phòng.
Tư Đồ Tuyết Vũ nhìn thấy hai nữ nhân liền cảm thán trong lòng, quả thật là mỹ nhân! Một người thì xinh đẹp và dịu dàng như nước, một người thì quyến rũ, thùy mị. Chậc chậc! Tứ đại tài tử cũng thật là biết thưởng thức!
“Anh Tuấn, sao huynh lại đứng đây?” Một giọng nam êm ái, tươi mát như tiếng suối róc rách chảy vang lên phía sau lưng của Tư Đồ Anh Tuấn.
Tư Đồ Tuyết Vũ nghe tiếng liền nhịn không được giương mắt sang nhìn, vừa nhìn thấy nàng liền chấn động. Gương mặt dài nhỏ hoàn mỹ, nước da trắng trẻo không chút tỳ vết, ngũ quan hoàn mỹ tươi mát như Liên. Mày dài nhỏ, mắt phượng dài với đôi con ngươi trong sáng như bích đàm, như muốn giam giữ linh hồn người khác vào trong đôi mắt đó. Cánh mũi nhỏ nhắn cao thẳng, đôi môi mỏng đỏ như son với bờ môi dưới chẻ rất sâu, thật là một đôi môi đáng yêu đâu, làm cho người ta muốn cắn một ngụm!