Xe Buýt (Cao H) - Tin Đồn
Thế là suốt hành trình hắn nghiến răng, gương mặt đẹp trai hầm hầm uất khí, muốn đưa một chân đạp thằng oắt con đó xuống hầm cầu, à đây là nước Pháp lãng mạn nên đành chịu.
Người người bước chân dồn dập xuống máy bay, hắn chậm chạp khuất sau đám đông dõi mắt theo cô, đến khi Lâm Diễm được đoàn người rước đi, ánh mắt hắn như thất lạc hẳn.
Hắn biết từ đây hắn chỉ có thể len lén nhìn, không thể trực diện đối mặt nàng, ánh mắt hắn thắm thiết dần kiên định. Đưa tay bắt taxi, hắn dùng tiếng Anh thành thạo:
Chạy tới trường thpt A, tới nơi ngôi trường tráng lệ hiện ra, nhìn bóng cô biến mất sau cổng trường, hắn liếc qua tài xế:
Đưa tôi đến địa chỉ xyz…
Lão tài xế nhướng mày:
Dz mẹ! Thằng cha dư tiền! Bộ mày rảnh ruồi hả. Trong lòng hắn mắng thầm.
Gã tài xế giựt giựt khóe môi, kiếm tiền nhiều hơn ai chả muốn, cái địa chỉ này nghịch đường đi, chả ta đành quay lại con đường lúc nãy
Dừng trước biệt thự xa hoa, hắn thở dài bất đắc dĩ bấm chuông cửa, lão quản gia từ tốn ưu nhã bước ra mở cửa, khom người chào đón bằng tiếng Việt:
Hoan nghênh cậu chủ, ông chủ đang chờ ngài ở đại sảnh.
Hắn im lặng, đi thẳng vào chính điện, hồi tưởng lại lời lão ba căn dặn trước khi đi:
Ghé nhà chú út mày, nhắn nó có giỏi thì ở lì bên đó đi, cái con bé Hân chia tay bạn trai rồi!
Lão ba để lại một ánh nhìn thâm thúy, à hình như là mừng khi người gặp họa, không biết nên chúc phúc hay chia buồn cho chú nhỏ của mình đây.
Trên sô pha một người đàn ông da trắng mắt phượng, mái tóc xước dài một bên, trông có vẻ đẹp bất cần đời, anh ta nghe tiếng bước chân ngón tay thon dài buông tờ báo xuống, bốn mắt giao nhau, khóe môi người đàn ông kia nhếch lên.
Nguyễn Bá nhìn người trước mặt, chú út của hắn chỉ lớn hơn hắn 6 tuổi, diện mạo chẳng khác gì người anh, người bạn lâu ngày không gặp, nhìn mà muốn đấm vài phát vào mặt.
Nguyễn Bá ngã người trên ghế, tay chống đầu cười:
Chú Út, lâu rồi không gặp!
Đôi mắt phượng híp lại trêu đùa:
Cơn bão nào lại cuốn cậu tới đây?
Nguyễn Bá cười rộ đáp: Bão tình!
Thomas Nguyễn nhướng mày:
Tôi rất tò mò cô nàng nào xui xẻo lọt vào mắt xanh của cậu?
Hai người nói chuyện chân trời cuối đất, Nguyễn Bá cuối cùng cũng nhắn như lời của ba mình.
Thomas thoáng suy tư, mi hắn cụp xuống không nhìn ra hắn nghĩ gì, hắn ngẩng mặt nhìn cửa sổ:
Đây là quản gia Nick, cậu cần gì cứ liên hệ ông ấy, tôi có việc.
Nguyễn Bá thở dài:
‘Có gì rộng bằng lưới tình, tuy thưa khó thoát, tuy rách khó phai…
Chính hắn cũng vô tình vướng phải!’
Sau tất cả những gì hắn làm, Tiểu Diễm đang ở kí túc xá làm quen bạn mới, ở nơi đây những cô nàng phì nhiêu là tiêu điểm của cái đẹp, ánh sáng niềm tin len lỏi trong mắt cô, nơi đây không kì thị người mập, cô nổi bật hơn hẳn ‘đó là nét đẹp Á Đông dịu dàng nhưng không yếu đuối, ở một nơi nào đó bạn sẽ tỏa sáng’.
Vì thế mà cô nàng đã tạo nên một làn sóng chinh phục mạnh mẽ trong trường học, những ánh mắt mãnh liệt của khao khát xâm lấn, đám con trai đồn nhau về vẻ đẹp này, cạnh tranh muốn chiếm lấy nàng.
Tiểu Diễm cười dịu dàng, trong tiết học đầu tiên nhiều bở ngỡ, so với đóng kiến thức lí thuyết khủng long trên giấy học ở việt nam thì ở đây chỉ là con kiến nhỏ bò bên góc phố.
Nụ cười ấy làm siêu lòng mọi trái tim khó tính, bọn hắn nhìn nhau ánh sáng ngầm khiêu khích, còn ở một không gian khác Nguyễn Bá tìm hiểu thông tin nơi này mắt cứ giật liên tục, không biết sóng ngầm đang diễn ra.
Hắn sẽ lèo lái con thuyền ra sau trước bầy cá mập ngấp nghé người tình của mình…