Wenjoon - 17 Agian - Người gây hiềm nghi đầu tiên xuất hiện - 7
Anh chăm sóc cô từng li từng tí biết bao ngày, mà còn kém cả một gã bạn trai xa lạ mới chỉ gặp mặt một lần thôi sao?
.
Son SeungWan cẩn thận phát hiện ra, sau bữa tối hôm nay, cô không được ăn bưởi. Nhớ tới lời Kang SeulGi nói, cô không nhịn được chạy tới hỏi Kim NamJoon: “Nhà mình không mua bưởi à?”
Kim NamJoon: “Em muốn ăn bưởi hả?”
“Ừ.”
“Đi mà bảo SeulGi bóc cho em ăn ấy.”
Bấy giờ Son SeungWan mới nhớ ra, cô còn chưa giải thích rõ ràng chuyện SeulGi cho anh.
Vì thế cô cười tủm tỉm sán lại gần: “Joon, anh hiểu lầm rồi. Thật ra em với SeulGi là bạn thân! Thật ra cậu ấy chính là……”
“Anh biết rồi.” Kim NamJoon không muốn nghe cô nói dối tiếp nữa, anh không muốn nghe thấy mấy cái cớ vớ vẩn nhờ bạn gay giả làm người yêu gì gì đó từ miệng cô, “Em không cần giải thích.”
Son SeungWan: “Anh biết cả rồi à?”
“Nếu em đã muốn rời đi thì cứ đi đi ——”
Anh còn chưa nói hết câu, Son SeungWan đã hưng phấn cướp lời: “Em muốn đến nhà SeulGi ở mấy hôm!”
.
Phập phập phập!
Vạn tiễn xuyên tâm.
.
Ngày anh đưa Son SeungWan đi là một ngày nắng, mặt trời lên cao.
Kim NamJoon lại cảm thấy như rớt vào động băng.
Suốt mười mấy ngày nay, anh chăm sóc Son SeungWan như chăm bẵm một chú chim non vừa ấp nở, bảo vệ từng li từng tí, mệt mà vẫn vui. Bây giờ, anh lại phải trơ mắt nhìn cô bay đi ôm ấp nhau với bạn trai chính quy.
.
Nhà của Kang Gấu ở một khu biệt thự yên tĩnh giữa trung tâm thành phố náo nhiệt. Kim NamJoon lái xe vào sân của căn biệt thự, đậu xe trước cửa nhà người đàn ông kia.
Nhưng anh phát hiện, chỉ là khoảng cách 3 bước thôi, mà đối phương còn cẩn thận đến mức cầm ô ra đón Son SeungWan.
Lúc Son SeungWan xuống xe, thấy Kim NamJoon vẫn không nhúc nhích, cô cảm thấy rất kỳ quái: “Joon, không vào nhà ngồi chơi à?”
“Không được.” Kim NamJoon tìm một cái cớ buồn cười, “Bưởi trong siêu thị đang có chương trình giảm giá đặc biệt, anh sợ không kịp.”
Son SeungWan: “……” Nuốt nước miếng.
Son SeungWan đưa hành lý cho người đàn ông ra tiếp đón cô, trước khi đi còn không quên quay đầu lại nói với Kim NamJoon: “Mấy ngày nữa em lại về nhé.”
Kim NamJoon biết, cô sẽ không quay về nơi anh ở.
.
Đêm đó, Kim NamJoon phá lệ đồng ý đến bữa tiệc mà đám anh em tốt tổ chức. Giữa đám người ăn uống linh đình, anh cảm thấy mình là kẻ cô đơn nhất
Nhưng anh không muốn về nhà, một mình đối mặt với căn phòng trống không. Sau khi ăn xong, Kim NamJoon phá lệ để mặt mũi cho các anh em, đến quán karaoke họ đã đặt trước.