Wenjoon - 17 Agian - Người gây hiềm nghi đầu tiên xuất hiện - 5
“Kang Gấu” quả nhiên nói câu kia: “Những thứ này đều cố ý chuẩn bị vì em đấy.”
Son SeungWan e ngại có Kim NamJoon ở đây, chỉ nếm một miếng, nhưng vẫn không nhịn được: “Ui, ngon ghê!”
Người đàn ông nghe vậy, lại phá lệ mỉm cười, mang theo nét yêu chiều, “Cũng phải phí chút tâm tư đấy.”
Kim NamJoon nhấp một hớp cà phê, đắng ngắt.
“Kang Gấu” cũng không nóng lòng truy cứu chuyện Son SeungWan làm lơ anh ta hơn 10 ngày, lại còn bình tĩnh nói: “Nghe nói em rất thích điểm tâm ngọt quán này, nên mới chọn ra đây gặp. Chứ anh cảm thấy phụ nữ có thai không thích hợp đến chỗ đông người.”
Son SeungWan: “Chỗ này cũng có đông đâu.” Chỉ có ba người họ thôi mà.
“Kang Gấu” uống một ngụm cà phê: “Đó là bởi vì anh bao cả quán rồi.”
Kim NamJoon hiển nhiên không thể thấu hiểu hành vi khoa trương này của đối phương: Chẳng lẽ đây là cái trò super chiều chuộng trong truyền thuyết đấy ư?
“Mấy ngày gần đây em đi đâu thế?” “Kang Gấu” hơi trách cứ nhìn Son SeungWan: “SeulGi tìm khắp nơi mà không thấy em.”
“……” Giọng điệu này khiến Kim NamJoon nghe xong mà ngứa cả người.
Son SeungWan cũng cảm thấy thế: Cái ông này mở mồm ra là tự gọi tên mình…… điệu đà vỡ hết cả hình tượng.
Nhưng cô vẫn giả bộ như không nghe thấy, trả lời anh ta: “Xảy ra mấy chuyện bất ngờ, em——”
Kim NamJoon kịp thời ngắt lời cô: “Cần phải tĩnh dưỡng.”
“Kang Gấu” nhíu mày, ra chiều lo lắng: “Sao rồi, con em có khỏe không?”
“Cũng ổn ạ.”
“Còn 21 ngày nữa là tới ngày dự sinh rồi, em phải tự chú ý sức khỏe của mình, đừng chạy lung tung.”
“Kang Gấu” nghiêm khắc nói y như phụ huynh răn dạy vậy.
Son SeungWan nhíu nhíu mày: “Dạ.”
Đôi mày của Kim NamJoon nhăn lại, anh phát hiện chuyện này không đơn giản đâu: Còn nhớ rõ cả ngày dự sinh thế kia.
“Tạm thời em cứ bỏ công việc sang một bên đã. Mang thai vất vả lắm, sao em không nhân cơ hội này nghỉ ngơi một lần thỏa thích nhỉ.” Có thể nói là “Kang Gấu” suy xét cực kỳ chu đáo: “SeulGi đã chọn cùng một bệnh viện phụ sản cho người nổi tiếng dựa vào sở thích của em, em tính bao giờ vào nghỉ đẻ?”
Son SeungWan: “Ặc…… thôi chắc không cần đâu anh.”
“Không phải đã hứa hẹn với nhau rồi ư, sao đột nhiên em lại thay đổi?”
“Hứa hẹn?” Có lẽ là vì đang uống cà phê, Kim NamJoon cảm thấy mồm miệng mình đắng ngắt: “Anh cũng vào chung à?”
“Kang Gấu” tỏ vẻ rất dĩ nhiên: “Tôi là người nhà.”
Người nhà…… Chiêu này đau đấy.
Ly cà phê của Kim NamJoon suýt bị bóp nát: Cô ấy còn cho một gã đàn ông khác danh phận, thế mà lại bủn xỉn chẳng nỡ coi anh là “bạn bè bình thường”.