Wenjoon - 17 Agian - Người gây hiềm nghi đầu tiên xuất hiện - 1
Chỉ nghe thấy một giọng trêu chọc thế này: “Sếp, chị nói thế là thế nào nhỉ?”
Son SeungWan nhìn theo tiếng nói thì phát hiện một anh giai thắt bím kiểu Tây sau đầu, mắt một mí to, môi hơi dày, trông rất là high fashion.
Một anh trai hào hoa đeo kính đứng bên cạnh cậu thắt bím đẩy mắt kính của mình lên, giọng điệu dịu dàng dễ nghe bất ngờ: “Sếp, công ty vẫn luôn hoạt động như bình thường mà.”
Son SeungWan che ngực: Má ơi, mới nhìn một cái thôi mà đã toàn là gu của con, nhìn thêm cái nữa không biết còn gì nữa đây?
Một anh “đầu nhím” đột nhiên thò ra từ sau lưng cô, đường nét rất Tây, góc cạnh rõ ràng, nói chuyện rất là ngạo nghễ khó thuần: “Mọi người làm đúng chức trách, dù sếp có ở đây không thì vẫn không trễ nải. Sếp, chị còn chẳng tin tưởng tụi em tí nào ư?”
Son SeungWan nghe xong thì sửng sốt, lập tức cười xòa: “Tốt lắm, tốt lắm. Dạo này mọi người biểu hiện không tồi, oách ——”
Vừa nói cô vừa liếc nhìn Kim NamJoon, phát hiện anh đang lườm cô.
Cô vội vàng nuốt sạch hai chữ “xà lách” lỗi thời đi. Nhưng vẫn chậm.
Đám cấp dưới rõ ràng đã phát hiện ra có gì đấy sai sai ——
“Sống bao mùa quýt giờ mới thấy luôn……”
“Vào công ty từng đó năm đến nay mới được nghe đấy nhỉ?”
“Sếp lại còn khen bọn mình!”
Cảm giác sắp lòi đuôi đập thẳng vào mặt.
Chờ đến lúc mọi người bê những việc công chất chồng nhiều ngày qua tới xin chỉ thị của cô, Son SeungWan quả thực thấy trời đất tối sầm ——
Cô chả biết gì sất.
Son SeungWan chột dạ, chỉ muốn vội vàng thoát thân: “Ờ thì, mọi người cứ làm việc đi đã, chị còn vài chuyện muốn nói với Boss, lát nữa chị lại xử lý mấy công chuyện này sau.”
Mọi người không nhúc nhích, cảnh giác nhìn cô.
Bị nhiều trai đẹp lạ lẫm vây quanh nhìn mình chòng chọc như thế, Son SeungWan luống cuống, áp lực bỗng đè nặng như núi. Cô xích lại gần Kim NamJoon xin trợ giúp theo bản năng.
Cũng may anh giải vây thay cô, “Sếp không khỏe, chưa thể về làm việc bình thường ngay được. Mọi người có vấn đề gì thì phân chia nặng nhẹ nhanh chậm ra, rồi giải quyết từng bước một.”
Phỏm này lạ quá.
Mấy cậu choai choai đưa mắt liếc nhau, bấy giờ mới ai về chỗ người nấy, xếp hàng chờ.
Son SeungWan vội vàng ton hót Kim NamJoon: “Joon, vấn đề tiếp theo em xin cậy anh giải quyết hết!”
Aizz.
Xem ra cái chuyện bảo vệ gia nghiệp, đoạt lại chủ quyền này, vẫn phải bàn bạc kỹ hơn.
Kim NamJoon cũng không đồng ý với cô ngay, chắc là còn giận dỗi đây, anh chỉ hỏi cô: “Văn phòng của em ở đâu?”
Hai căn phòng ở trong đây đều chia ô vuông, chẳng có gì khác biệt.
Nhưng có một cái bàn rất là to, bày mười mấy cây thực vật mọng nước trên đấy, còn trang trí kawaii, cực kì nữ tính, chắc là cái này rồi.