Wenjoon - 17 Agian - Loại bỏ người gây hiềm nghi đầu tiên
Bấy giờ Son SeungWan mới bất giác nhớ ra, hình như mới nãy ở trên lầu mình đã gọi anh ta là “Joon” ……
Bố của Kim NamJoon uống ừng ực mấy ngụm trà, chắc là để bình tĩnh lại, “WanWan à, không phải cháu với Kim NamJoon luôn bất hòa với nhau sao? Sao dạo này quan hệ giữa hay đứa lại, tiến bộ vượt bậc vậy.”
Ấy chà, bình thường lười quá quên cả chuẩn bị bài.
Son SeungWan hơi hối hận vì đã không điều tra rõ ràng bố của Kim NamJoon có cái nhìn như thế nào với mình. Dù sao thì cô cũng là kẻ khốn nạn đã đùa bỡn tình cảm của thằng con cả nhà ông cụ suốt mấy năm liền.
Cũng may Kim NamJoon tùy cơ ứng biến, giải vây nói: “Quan hệ giữa con với WanWan cũng làm gì tồi tệ đến mức đấy.”
Ông lão: “Tai tao còn chưa điếc, vừa rồi con bé gọi bay là Joon.”
Kim NamJoon: “Thì làm sao?”
Ông lão: “Trước kia con bé toàn gọi bay là Kim khốn……”
Kim NamJoon hét lớn một tiếng, ngăn ông bố hại con này lại: “Bố!”
Nhưng Son SeungWan đã nghe được đại khái rồi.
Xem ra quan hệ giữa hai người họ từng rất tồi tệ.
Vậy bây giờ phải giải thích làm sao đây?
Son SeungWan nhớ đến một truyện cười mình đọc được trên mạng, vì thế vội vàng học đến đâu dùng đến đó: “Cháu và Kim NamJoon cộng lại cũng sắp bằng người 60 tuổi rồi còn gì ạ, cũng nên trưởng thành một chút.”
Ông lão cảm động không thôi, “Bé ngoan, bác biết ngay là cháu nhất định sẽ tha thứ cho nó mà, không ngờ ngày này tới nhanh như vậy. Tuy rằng thằng ranh này từng đối xử với cháu biết bao khốn nạn biết bao vô sỉ……”
Kim NamJoon: “Khụ khụ khụ!”
Ông lão: “Thôi được rồi, nếu cháu đã nói vậy, thì bác cũng để lại cho thằng lỏi này chút mặt mũi. Nhưng WanWan à, từ lần đầu tiên bác thấy cháu, bác đã biết cháu là một cô gái hiểu rõ nghĩa lớn mà.”
Son SeungWan: ???
Ông lão nói: “Năm đó cháu bị gãy một chân vì bảo vệ Kim TaeWoo, bác đã tới tìm cháu đầu tiên. Cháu khóc rất buồn, rất tức giận bất bình, người làm cháu bị thương không phải chịu sự trừng phạt đáng có, cháu làm gì cũng không nuốt được cơn giận này xuống.”
Son SeungWan: Ủa? Sao lại không giống với phiên bản của Kim NamJoon?
Chuyện này Kim NamJoon cũng mới được nghe lần đầu, anh lập tức im lặng không nói gì, lẳng lặng nghe tiếp.
Không ngờ ông lão lại nói ra những câu rất kinh người: “Bao năm đã qua, nhưng bác vẫn rất hổ thẹn vì còn đưa ra lời thỉnh cầu quá đáng như vậy với một cô gái như cháu. Khi đó, Kim NamJoon trẻ trung cục súc, dễ nổi nóng, không thể chịu được chút kích thích và kích động nào. Nếu nó thấy cháu buồn và tuyệt vọng như vậy, chắc chắn sẽ nóng đầu, đi trả thù đối phương bất chấp hậu quả. Lỡ như nó lấy mạng người thì hỏng hết tương lai. Cho nên bác chỉ có thể để cháu chịu khổ thôi, WanWan à.”
Son SeungWan: “……”
Kim NamJoon khùng lên: “Ông già, rốt cuộc bố đã cầu xin cô ấy làm gì?”