Wenjoon - 17 Agian - Hạnh phúc nhỏ trước bão táp - 4
Dường như làm bố rồi thì không thể nghe con mình khóc dù chỉ một giây, anh lại lập tức bế con lên.
Son SeungWan đấm giường: “Anh không thấy mệt à?”
Kim NamJoon còn rất không vui: “Anh bế cả đời cũng không chê mệt.”
Đây không phải là vấn đề mệt hay không mệt, aizzz, lòng Sếp mệt quá.
Tới buổi tối, HyeNa nói muốn ngủ chung với bà đẻ và em bé, Kim NamJoon lại phản đối.
Son SeungWan: “Chỗ em chỉ có 1 chiếc giường thôi, HyeNa vào ngủ thì dùng tạm giường gấp, không còn chỗ nào thừa đâu.”
Kim NamJoon: “Có, bên cạnh em.”
Sếp: “Em quen ngủ một mình rồi.”
Kim NamJoon: “Vậy hơn 1000 đêm anh ngủ chung với em thì tính là gì?”
Sếp bưng kín miệng anh lại: “Được rồi được rồi đừng nói nữa, anh ngủ trên giường nhỏ, HyeNa ngủ ở phòng cho khách, cứ vậy đi nhé.”
Ai dè ngủ được một nửa, Thịt Thịt bắt đầu khóc.
Trẻ con trong thời kì ở cữ rất ít khi ngủ thẳng đến sáng, hầu hết đều phải uống sữa lúc nửa đêm.
Son SeungWan mệt nhừ, 2h sáng rồi, gọi cách mấy cô cũng không dậy. Kim NamJoon đành phải bế con sang.
Anh vừa mới cởi áo của Sếp ra, thì cô tỉnh dậy liền.
“Bốp!”
Cô lơ mơ tát cho anh một cái: “Làm gì đấy Kim khốn nạn?”
Kim khốn nạn: “Con đói rồi.”
Son SeungWan không kiên nhẫn buông cổ áo ra: “Đến đây đi.”
Anh Kim nhịn máu mũi lại, đưa cái đầu nhỏ của Thịt Thịt đầu đến gần, sau đó đầy hâm mộ nhìn thằng bé ăn thỏa thích.
Anh vỗ lưng cho Thịt Thịt ợ hơi sữa xong, buông con xuống thì đã là 2 giờ rưỡi.
Kim NamJoon về giường ngủ tiếp.
Bốn rưỡi.
Thịt Thịt: “Oa oa oa!”
Anh Kim lại dậy lần nữa.
Ngày hôm sau Son SeungWan phấn khởi sáng láng thức dậy, phát hiện Kim NamJoon còn đang ngủ, Thịt Thịt mở to hai mắt, hình như không được vui vẻ lắm.
Cô ngửi thử thì thấy hơi thối.
Hình như HyeNa ra ngoài mua đồ ăn mất rồi.
Son SeungWan không muốn quấy rầy Kim NamJoon, vì thế cô định tự lực cánh sinh.
Ai dè cô lại làm phân dính đầy giường chiếu, người mình, tay mình.
Kim NamJoon cuối cùng phải tỉnh dậy vì thối quá, anh ngái ngủ nói: “Để anh cho.”
Anh thuần thục lau rửa cho Thịt Thịt sạch sẽ đâu vào đấy, thay tã giấy mới, thay hết quần áo bẩn đi. Dàn xếp xong xuôi cho Thịt Thịt, tự anh lại về giường nhỏ ngủ tiếp.
Anh cao 1m8 mà lại phải chịu khổ ngủ trên cái giường con con 1m7, trông có vẻ hơi đáng thương.
Suy xét đến việc tới đêm còn phải vất vả nữa, Sếp rốt cuộc cũng đồng ý cho anh Kim bò lên long sàng của mình.