Wenhun - Dịu Dàng Tận Xương. - 9.
Con đường phát triển của các tiểu hoa trong giới giải trí hầu hết đều giống nhau, ra mắt với tư cách lưu lượng, củng cố độ nổi tiếng, cuối cùng là nâng cao địa vị bằng giải thưởng. Hiện tại sự nghiệp của Son SeungWan đang phát triển vững vàng, thứ tự trong tiết mục cuối năm của Thành phố N đã khẳng định vị trí của cô trong bốn tiểu hoa, giúp cô củng cố độ nổi tiếng. Hai bước trước đã vững vàng, kế tiếp phải đi bước thứ ba, cũng là bước khó khăn nhất.
Cơ hội tốt trong giới giải trí chỉ có bấy nhiêu, phim truyền hình hay, phim điện ảnh có doanh thu phòng vé cao, gây được tiếng vang lớn cũng chỉ có mấy bộ, nhưng lại có quá nhiều minh tinh. Đạo diễn giỏi và kịch bản tốt chỉ có thể gặp mà không thể tìm*, cho dù có gặp cũng chưa chắc có thể giành được.
*ý chỉ có nhiều việc chỉ tình cờ mới gặp được còn đi tìm thì không bao giờ thấy.
Dịp Giáng Sinh, Son SeungWan đã thảo luận với đạo diễn Jang DaeHwi, sau Tết ông ấy sẽ bắt đầu quay một bộ phim đã được kiểm duyệt. Jang DaeHwi là một trong những đạo diễn nổi tiếng nhất trong nước, trong số bốn đại hoa của giới giải trí hiện nay có ba người từng đóng phim của ông ấy. Vai diễn ấy đã đem về cho bọn họ giải thưởng Gold Fly hạng mục nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, đó cũng là bước đầu tiên trên con đường thăng cấp từ tiểu hoa lên đại hoa.
Bộ phim này rất quan trọng đối với sự phát triển của Son SeungWan, thế nên Lee Joon đã kiên trì bàn bạc, mà Jang DaeHwi cũng có ý định chọn Son SeungWan. Vậy mà giờ đây lại bị Song YooJung nẫng tay trên.
Trong đôi mắt nâu chỉ còn sự lạnh lùng, cô nhìn Song YooJung với vẻ mặt vô cảm, nói: “Tại sao cô cứ thích giật đồ ăn trong miệng người khác thế, không ngại bẩn à?”
Song YooJung lạnh giọng bật cười, nói: “Chẳng phải cô cũng thế sao? Hai ta cũng như nhau thôi.”
Cô ta đang ám chỉ việc bị cướp vị trí center trong tiết mục múa lần này.
“Đừng đánh đồng tôi với cô.” Son SeungWan lạnh lùng ngắt lời cô ta: “Tôi dựa vào thực lực để bước đến vị trí hiện tại, còn cô thì thế nào, bản thân cô cũng biết rõ.”
Lời của Son SeungWan quá thẳng thừng, Song YooJung hoảng hốt: “Cô…”
Vừa dứt lời, Son SeungWan không thèm nhìn cô ta mà quay người rời khỏi phòng trang điểm.
Bước ra khỏi phòng trang điểm, Mir và Yerim đều tức giận, bộ phim lần này của đạo diễn Jang DaeHwi vô cùng quan trọng với Son SeungWan. Son SeungWan cũng rất quan tâm đến bộ phim này, sau khi biết chủ đề của phim, cô đã bắt đầu nghiên cứu những tài liệu liên quan.
Mir không đi theo Son SeungWan mà đi gọi điện thoại cho Lee Joon, Yerim sốt ruột, cũng đi theo Mir, sau đó chỉ còn lại Oh SeHun đi theo Son SeungWan đến trường quay.
Oh SeHun đến muộn, không biết sự việc phía sau bộ phim này, nhưng anh có thể cảm nhận được tầm quan trọng của bộ phim này thông qua cảm xúc của Son SeungWan. Từ lúc rời khỏi phòng trang điểm, bước chân của Son SeungWan tăng nhanh rõ rệt, mắt nhìn thẳng về phía trước, đường quai hàm và ánh mắt đều căng cứng.
Cô đi quá nhanh, thậm chí còn không nhìn thấy nhóm người trước mặt. Lúc sắp va vào bọn họ, cánh tay của cô bị kéo lại. Xúc cảm trên cánh tay khiến ánh mắt của cô lập tức trở nên sắc bén, cô vừa định giãy giụa thoát ra, thì bờ vai của cô lại bị một đôi tay đè lại, lưng cô dựa sát vào một lồng ngực quen thuộc.