Wenhun - Dịu Dàng Tận Xương. - 44.
“Em chỉ bị cảm thôi.” Son SeungYeon kìm tiếng ho, trả lời qua loa, trước khi Son SeungWan kịp lên tiếng hỏi tiếp, cô bé đã vội vàng nói: “Không tin thì chị hỏi dì đi.”
Son SeungYeon đưa điện thoại cho Bae BooNa, cô bé nhíu mày, phụng phịu nói: “Cháu hỏi chị đã xảy ra chuyện gì, vậy mà chị ấy nhất quyết hỏi chuyện cháu bị ho, cháu ho có vài tiếng thì có sao đâu chứ!”
Nói xong, Son SeungYeon trở về phòng mình. Sau cánh cửa vang lên hai tiếng ho khan bị kìm lại.
Nghe cô bé ho như thế, trong lòng dì Bae BooNa cũng có phần sợ hãi.
Bà và Son SeungYeon đều đi ngủ rất sớm, tối hôm qua xảy ra chuyện, đến sáng nay hai người mới hay tin. Son SeungYeon vừa đọc tin tức trên điện thoại đã sợ đến mức muốn đến gặp Son SeungWan ngay lập tức. Dì Bae BooNa sợ Son SeungYeon trễ học, cũng sợ trì hoãn công việc của Son SeungWan, nên vội kéo Son SeungYeon lại, bảo cô bé gọi điện thoại hỏi thăm.
Tính tình hai chị em bọn họ đều nóng nảy, điện thoại vừa kết nối, chưa nói được mấy câu mà hai chị em đã cãi vã.
Gần đây Son SeungYeon đang làm tâm lý trị liệu, cũng đã giỏi khống chế cảm xúc hơn, nhưng vì quá lo lắng cho Son SeungWan nên cô bé không thể khống chế được tâm trạng. Số hai chị em bọn họ đúng là quá khổ, một người gặp chuyện không may, một người bệnh tật quấn thân.
Bae BooNa chẳng làm gì được nhiều, chỉ có thể khuyên nhủ hai chị em.
“SeungYeon không sao đâu, lần trước con bé kiểm tra cũng không có vấn đề gì, lần này chỉ là bị cảm thôi.” Bae BooNa an ủi Son SeungWan trước rồi mới nói: “Con bé rất lo lắng cho cháu.”
Lời Bae BooNa nói đáng tin hơn Son SeungYeon, nỗi lo lắng của Son SeungWan cũng dần dịu xuống, cô trả lời: “Cháu không sao đâu.”
Cô kể đại khái chuyện xảy ra hôm qua cho Bae BooNa, Bae BooNa còn phải nấu bữa sáng rồi đưa Son SeungYeon đi học.
Trước khi cúp máy, Son SeungWan bỗng nhiên nói một câu: “Cảm ơn dì.”
“Ôi, con bé này…” Lòng dì Bae BooNa đau nhói, bà không dám làm mất thời gian của Son SeungWan nữa nên chỉ dặn dò vài câu rồi cúp máy.
Cúp máy rồi, phòng ngủ lại chìm vào yên tĩnh, chỉ chốc lát sau đã có tiếng gõ cửa vang lên. Oh SeHun dịu giọng nói: “Son SeungWan, dậy thôi.”
Hôm nay Son SeungWan bắt đầu làm việc với đoàn làm phim “The Classic”, sáng sớm hôm nay Mir và Yerim đã đến. Oh SeHun đi gọi Son SeungWan rời giường, thấy Son SeungWan đã thức dậy, Mir và Yerim đồng loạt nhìn về phía cô.
Hai người đều lo lắng chuyện xảy ra hôm qua sẽ làm ảnh hưởng đến Son SeungWan, nhưng sau khi nhìn thấy Son SeungWan, hai người cũng yên lòng hơn. Sắc mặt cô vẫn hơi kém, nhưng trạng thái tinh thần đã tốt hơn. Việc xảy ra hôm qua cũng không phải chuyện gì tốt, dù sao việc đã qua nên mọi người cũng tự giác không nhắc đến nữa.
Hôm nay Son SeungWan vào đoàn làm phim The Classic, đây cũng là một bước lớn trong sự nghiệp của Son SeungWan, xem như đây là chuyện vui. Mir vừa lái xe vừa khuấy động bầu không khí trong xe.
“Mấy ngày trước tôi thức khuya đọc hết tiểu thuyết The Classic, nữ chính đúng là số khổ.”
The Classic là một tiểu thuyết theo hướng hiện thực, nói về một cô gái muốn cứu rỗi bản thân khỏi cảnh gia đình nghiện ngập. Cuộc đời của nữ chính vô cùng bi thảm. Cha nghiện ngập buôn lậu thuốc phiện, mẹ và nữ chính chịu cảnh bạo lực gia đình hằng ngày, người mẹ không chịu đựng được bèn quyết định chạy trốn, nhưng lại bị người cha bắt lại. Mẹ giấu nữ chính vào tủ quần áo bảo cô nấp kỹ, sau đó nữ chính ngồi trong tủ quần áo trơ mắt nhìn mẹ bị cha đánh chết.