Vợ Chồng Bá Đạo - chap1
10h tối tại The Queen night
Bắp cùng tứ đại hộ pháp ngồi nhâm nhi ly rượu đắng, hưởng thụ những âm thanh lãng mãng bên trên sân khấu.
“Bắp, hôm nay có gì mà mời tụi anh đi chơi dị ” Kerô hào hứng nói
” Hazzz, chán vãi nên rủ mấy người đi xã stress “
” Trời hôm nay boss tâm lý ghê ha . Chắc Trời sắp bão r đó ae thôi mình về lẹ lẹ đi” Người con trai mái tóc vàng, gương mặt tiêu soái muốn ăn đòn nên đã đâm chọt vài câu
” Ông này muốn ăn hành hả, lâu lâu nó tốt dị đó. Biết đâu này mai nó hứng lên nó cho cả đám đi huấn luyện sml bây giờ, hôm nay hưởng thụ đi mấy má ” Anh kerô nâng ly lên nói
” Uss mấy người quá đáng lắm lun á ” Bắp chu môi phản bát
~~~~~~
Âm nhạc bắt đầu du dương làm thêm phần lãng mạng . Cả kháng phòng bắt đầu im lặng để có thể tận hưởng giọng hát của con người phía trên .
Một thân hình nhỏ nhắn, tiêu soái lấp ló sau tấm màn chuỗi. Cô gái Khoác trên mình một chiếc áo sơ mi trắng cùng mái tóc xám đang ôm chiếc đàn guitar mờ mờ ảo ảo sau tấm màn làm mọi người vô cùng chú ý. Kể cả bắp cũng bị cuốn hút nhìn theo hình bóng ấy. Đôi mắt bắp nhìn về phía sân khấu, thích thú chờ xem, tay nhẹ nhàng nâng ly rượu lắt đều chất lỏng màu đỏ trong ly , nhấp môi nhẹ, đầu nhẹ dựa vào ghế hưởng thụ khung cảnh du dương này.
~~~~~~~
Điệu nhạc Balla nhẹ nhàng của guitar kết hợp với chất giọng ấy trầm ấm vang lên….
===========
Luôn bên em là tôi… Lâu nay không chút thay đổi…..
Thế nhưng bây giờ em muốn chia tay vì: tôi vẫn còn trẻ con
Babe! Kajima! Stay here with me! Kajima! Hụt hẵng…….
Gặt nước mắt nhớ ngày buồn nhất…
Không muốn ai thay mình chăm sóc em những ngày tới!
Thoáng nghĩ đã đau lòng nhưng trách ai đây ngoài tôi….
Em bước đi nhẹ nhàng… ( Em đang xa tôi nhẹ nhàng)
Nhưng trong tôi bão tố…..
Nghẹn câu: ” Em đừng đi nữa… “
Nhưng bờ môi mím chặt chẳng thể một lần nói ra…..
Chẳng ai có thể chỉ một ngày mà tốt hơn…..
Chẳng lầm lỗi nào chỉ một giây mà xóa mờ
Mình không thể lâu dài, chỉ mình tôi ngây ngô!
Ngày cuối ở bên
Môi tôi không thể nuôi can đảm để thốt lên
Rời xa vòng tay
Em cho tôi cảm giác nhung nhớ đến thế nào
Từ biệt chưa nói câu chào mà sao muốn bước đi vội?
Mới có nhau thôi lại xóa hết yêu thương rồi?
Bàn tay tôi nắm chặt
ngước lên bầu trời để nước mặt không tuôn rơi
Người là ánh sáng dẫn tôi tìm những giấc mơ
Giờ phía trước mịt mù trong bóng tối
Nỗi sợ I’M losing you…..
Babe! Babe kajima….
Babe! Kajima
Mình không thể lâu dài….
Chỉ mình tôi ngây ngô!
Thời gian sẽ minh chứng tất cả
Và cũng có thể ngoảnh đi bỏ mặc chúng ta….
Ngón tay ấy buông xui vì chẳng cần tôi ở bên
Đã từ chối cơ hội để tôi vững vàng
Ngồi khóc giữa cơn mưa, mới thấu đâu là…. Chạm đáy của nỗi đau…..