[Vkook] Tổng Tài? Đừng Qua Đây ! ! ! - Chương 3. Tiêm một mũi cho tôi yên tâm có được không?
- Metruyen
- [Vkook] Tổng Tài? Đừng Qua Đây ! ! !
- Chương 3. Tiêm một mũi cho tôi yên tâm có được không?
Tổng tài Kim Taehyung không chỉ chứng minh sự tồn tại mạnh mẽ của mình mà còn tiện thể ra vẻ trước mặt cậu trai nghèo một phen. Ngay sáng hôm sau một xe tải chở đầy máy giặt mới toanh đỗ trước tiệm giặt ủi nhà Jungkook, thay máu một lần toàn bộ cửa hàng. Chỉ sau một đêm nhà họ Jeon trở thành khách hàng V.I.P của hiệu điện máy lớn nhất phố, nhân viên chốt sale thấy họ mừng như gặp minh tinh. Nếu không phải Jungkook nhanh tay lẹ mắt ngăn mấy người đó lại thì có lẽ bọn họ đã kịp quỳ xuống cảm tạ cả nhà cậu bằng một lạy rồi.
Trong phòng làm việc trên tầng cao nhất của tòa cao ốc chọc trời, tổng tài ngồi vắt chéo chân, ngón tay đều đặn từng nhịp nện lên bàn gỗ. Thỉnh thoảng chiếc bút chì trong tay hắn lại đảo mấy vòng trên màn hình điện thoại như đang phân vân gì đó. Từng hàng chữ số ngang dọc sắp xếp lộn xộn trên màn hình rối rắm quá khiến đôi mày hắn khẽ chau lại, tức tối lẩm bẩm một mình.
Trò Sudoku này sao mà khó thế không biết!
Ấy khoan, đừng trách tổng tài giá trị con người bạc tỉ của chúng ta lười biếng hay trốn việc, tổng tài chỉ là vừa ăn no nên không dám vận động nhiều, đành dùng Sudoku để luyện tư duy vậy. Người ta bảo rằng chơi game để giải trí thôi nhưng sao Taehyung hắn thấy chơi trò này xong còn stress hơn cả lúc chưa chơi vậy.
Thư ký tận trách Park Jimin đợi đến khi đồng hồ chỉ đúng 13 giờ 30 phút mới gõ cửa vào phòng tổng tài, nom có vẻ còn hào hứng hơn cả đương sự: “Kim tổng, đến giờ rồi. Xe tải đã chờ ngoài cổng sau đợi lệnh của anh.”
Tổng tài thong thả tắt điện thoại, khóe môi giương cao: “Đi thôi chứ nhỉ?” Cánh tay vươn ra bắt lấy áo khoác treo trên lưng ghế, phần phật mười phần khí thế mặc lên người. Tây trang được là ủi phẳng phiu ôm trọn lấy đường cong cơ thể tổng tài, chân dài sải bước trên hành lang như trên sàn runway. Mấy lần Jimin đuổi theo phía sau định la lên: “KIM TAEHYUNG CẬU CHẬM THÔI! VỘI ĐI ĐẦU THAI À!!!” nhưng khổ nỗi anh vừa mở miệng thì tụt hơi, cong lưng đỡ tường thở gấp mấy lần.
Siêu xe phô diễn sự giàu có của Kim Taehyung đi trước dẫn đường, phía sau là hai xe tải chở đầy phế liệu công trình cùng sắt vụn. Không hổ danh là tổng tài của cả một tập đoàn xây dựng, hắn chỉ mới hắt hơi một cái đã chất được đầy hai thùng xe tải lớn. Đây là món quá hắn muốn dành tặng cho Jungkook, theo Kim Taehyung là vô cùng hợp lí. Cứ nghĩ đến cảnh Jungkook phải lang thang ngoài đường nhặt vỏ lon, đá ống bơ sống qua ngày thì hắn lại day dứt không yên.
Tiếng động cơ như con thú gầm gừ trên đường lớn hút lấy mọi ánh nhìn rồi chậm lại trước một cửa hàng xập xệ. Bên ngoài từng bao lớn phế liệu chất đống chật lối đi, những phần bỏ của máy móc cũ mỗi nơi một mảng ngổn ngang khắp nhà. Kim Taehyung liếc xuống đôi giày da bóng loáng dưới chân, đứng im như tượng chờ cậu ra đón chào.
Jungkook trên lầu qua cửa kính nhìn xuống hai thùng xe tải chở đầy phế liệu đỗ trước cửa. Đánh mắt sang một cái là con người khiến cậu bồn chồn không yên mấy ngày hôm nay. Chỉ giặt cho hắn mấy bộ quần áo mà hắn lại tặng nhà cậu chục cái máy giặt, nói thế nào vẫn là cậu nợ hắn. Khoản nợ này chẳng cần ai yêu cầu thì cậu cũng tự tính lên đầu mình, thanh niên trai tráng lại đi nhận không của người ta mười cái máy giặt thì còn ra thể thống gì nữa.