[Vkook] Tổng Tài? Đừng Qua Đây ! ! ! - Chương 24. Cuộc đời như một vở kịch.
Đầu bút bi của vị bác sĩ gõ muốn lủng màn hình máy tính: “Muốn tôi phải nói bao nhiêu lần nữa hả? Đây, phần thùy thái dương bị va đập khi tai nạn khiến vùng hồi hải mã bị tổn thương, dẫn đến hiện tượng hồi tưởng sai lệch ở bệnh nhân.”
“Hồi tưởng sai lệch là sao vậy bác sĩ?” Mẹ Kim nắm chặt khăn tay.
“Tức là bệnh nhân tự lắp ghép các mảnh trí rời rạc thành một câu chuyện hợp lý rồi tự củng cố như thật. Trong khi thực tế những chuyện đó chưa từng xảy ra, đều là do bệnh nhân tưởng tượng ra.”
Park Jimin khó khăn mở miệng: “Tức là nếu cậu ta nói cậu ta có vợ, trong khi thực tế chẳng có vợ nào, thì tức là cậu ta đang bị hồi tưởng sai lệch sao?”
“Đúng vậy” Vị bác sĩ đầu hai thứ tóc nén tiếng thở dài vì phải giải thích nhiều lần với những con người nói mãi chẳng thông: “Bệnh nhân mắc chứng hồi tưởng sai lệch ban đầu thường rất cố chấp và tin tưởng tuyệt đối vào kí ức sai lệch của mình. Thời gian này người nhà bệnh nhân không nên tỏ ra đối nghịch hoặc hấp tấp thuyết phục bệnh nhân, như vậy rất dễ gây căng thẳng thần kinh cho bệnh nhân.”
Sắc mặt ba mẹ Kim đầy vẻ đăm chiêu, “Vậy hồi tưởng sai lệch sau này có khỏi được không bác sĩ?”
“Tỉ lệ khỏi bệnh rất cao, mọi người không cần quá lo lắng. Chỉ cần tạo cho bệnh nhân môi trường phù hợp, kiên nhẫn giúp bệnh nhân phân biệt giữa thực tế và tưởng tưởng, kết hợp cùng thuốc tăng cường trí nhớ là được.”
Park Jimin sốt ruột hỏi: “Mất bao lâu mới khỏi hẳn vậy ạ?”
“Thông thường hồi tưởng sai lệch chỉ kéo dài vài ngày đến vài tuần sau chấn thương, đặc biệt trong thời gian phục hồi.” Nói đoạn vị bác sĩ là chỉ vào phim chụp trên máy tính, “Tuy nhiên trường hợp này thùy thái dương của anh Kim bị tụ máu, thời gian hồi phục có thể lên đến vài tháng, hoặc tình trạng xấu nhất là một phần kí ức sai lệch sẽ trở thành kí ức thật của bệnh nhân.”
Sau khi trở về phòng bệnh, ba người lưỡng lự mãi chẳng ai bước vào. Park Jimin xoa tay, vẻ mặt để lộ sự bí bách: “Bác trai, bác gái, tình trạng của Kim Taehyung như vậy có còn làm việc được nữa không? Hai bác cũng biết rồi đấy, công ty Dliub đang trong thời gian tiến hành niêm yết, chuẩn bị được xác nhận đưa lên sàn chứng khoán. Chuyến đi công tác vừa rồi một phần vì dự án, một phần để hoàn thành hồ sơ niêm yết. Nếu bây giờ tin tức tổng giám đốc bị tai nạn mất trí nhớ bị rò rỉ ra ngoài thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến công ty, quá trình niêm yết cũng rất có thể sẽ bị tạm ngừng.”
Ba Kim vừa nghe vậy, chẳng nói hai lời liền đi tới một góc yên tĩnh, gọi điện cho trợ lí riêng phụ trách truyền thông của tập đoàn, phong tỏa tin tức vụ tai nạn vừa rồi. Vị tiểu thư nọ của nhà họ Chung cũng bị tai nạn trên cùng chiếc xe với Kim Taehyung. Nếu để báo chí tìm hiểu được rõ ngọn ngành nguyên nhân khiến xe mất lái thì nhà họ Chung chẳng biết giấu mặt vào đâu. Vậy nên khi Kim thị đề nghị, ngay lập tức phía Chung gia cũng đồng tâm hiệp lực ém tin tức này xuống.
Bên trong phòng bệnh, Kim Taehyung đã thức giấc từ lâu, đang tựa lưng vào thành giường bệnh nghỉ ngơi. Gương mặt góc cạnh như tượng điêu khắc bởi vì bệnh tật mà nhiễm một tầng hàn khí, môi mỏng khẽ mím. Tổng tài tư thái áp đảo quần phương thường ngày quen sơ mi đóng thùng, nay phải mặc tạm bộ đồ bệnh nhân khiến khí thế giảm đi mấy phần, đột nhiên trở thành mỹ nam bệnh kiều yếu đuối. Kết hợp thêm dải băng trắng quấn quanh đầu, ai nhìn vào cũng biết người này có bệnh về đầu óc.