metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Vĩnh Viễn Tại Nhất Khởi (Bảo Bối 2) - Chương 11

  1. Metruyen
  2. Vĩnh Viễn Tại Nhất Khởi (Bảo Bối 2)
  3. Chương 11
Prev
Next

“Bảo Bối, ca ca đáp ứng ngươi, về sau lại mang ngươi đi xem bọn họ. Bảo Bối, đừng khóc, thân mình của ngươi không được khóc. Bảo Bối……” Lam Vô Nguyệt hôn mắt Tiểu Bảo, tâm siết chặt.

“Mỹ nhân ca ca…… Ca ca……” Bổ nhào vào trong lòng ca ca, Tiểu Bảo thực thương tâm. Thương tâm bởi vì như vậy liền ly khai thân nhân, thương tâm vì che giấu thân nhân.

“Ca ca biết ngươi áy náy, nhưng này cũng là vì bọn họ hảo. Nếu thúc, thẩm bọn họ biết Đào nguyên tồn tại, sẽ mang đến cho bọn họ mối họa.”

Tiểu Bảo gật đầu, cậu biết, cậu biết, cậu đều biết. Nhưng là, nhưng là……

Nhiếp Chính chui vào, Tiểu Bảo ôm lấy Quỷ ca ca. Nhiếp Chính cấp Tiểu Bảo lau nước mắt, một tay nhẹ nhàng sờ bụng cậu: “Bảo, vì con của chúng ta, ngươi không thể lại khóc. Lần này là các ca ca sơ ý, không phát hiện ngươi có thai. Đợi nhóm hài tử sinh ra, đợi những người đó đều quên các ca ca, ca ca liền mang ngươi trở về. Bảo, không khóc, khiến cha nuôi mẹ nuôi biết ngươi vẫn khóc, bọn họ sẽ lo lắng .”

“Quỷ ca ca…… Quỷ ca ca……”

Cậu ly khai cha nuôi cùng mẹ nuôi, cậu chỉ có các ca ca, chỉ có các ca ca.

“Bảo, các ca ca ở đây, các ca ca, vĩnh viễn đều sẽ không rời ngươi mà đi, các ca ca sẽ vĩnh viễn cùng ngươi ở cùng một chỗ. Bảo, không khóc được không? Ngươi vẫn khóc, đám oa nhi cũng muốn khóc.”

Đúng vậy, cậu có oa nhi, cậu rất nhanh liền làm “nương”. Làm “nương” thì phải kiên cường, không thể lại thích khóc như vậy. Tiểu Bảo cố gắng không để chính mình khóc, lại không cách nào nhịn xuống nức nở, khóc đến thương tâm.

Nhiếp Chính cùng Lam Vô Nguyệt, A Mao cùng nhau trấn an Tiểu Bảo, khuyên cậu, sờ cậu, hôn cậu, dần dần, Tiểu Bảo không khóc. Cậu thương tâm oa trong lòng ca ca, thỉnh thoảng còn nức nở một chút.

A Mao một tay còn lại vẫn hộ trên bụng Tiểu Bảo. Tiểu Bảo khóc đến thương tâm như vậy, thực dễ dàng thương đến hài tử. Khóc qua, dưới từng cái vỗ nhẹ của ca ca, Tiểu Bảo khóc mệt dần dần nhắm hai mắt lại. Sau khi cậu ngủ, Nhiếp Chính, Lam Vô Nguyệt cùng A Mao mới phun ra một hơi, Tiểu Bảo khóc thương tâm như vậy, bọn họ lại có thể nào thoải mái.

Không có nghe đến tiếng khóc của Tiểu Bảo, Diệp Địch xốc màn xe lên, gặp Tiểu Bảo ngủ, hắn nhanh chóng buông màn xe, ở bên ngoài thấp giọng nói: “Đại ca, Bảo Bảo vừa rồi đều chưa ăn hảo, sẽ đói bụng.”

Nhiếp Chính đau lòng nói: “Nhóc thật vất vả mới ngủ, chờ nhóc tỉnh lại mới ăn đi. Này vừa ly khai không bao lâu, ta sợ nhóc tỉnh lại lại khóc, rất thương thân.”

“A, hảo. Kia đại ca, ta muốn tăng tốc độ, chúng ta sớm điểm đến thôn trấn kế tiếp.”

“Hảo.”

Xe ngựa hướng về phía trước.

¶¶¶¶¶

Bên kia trong phòng Cung sư phó, bọn họ cũng không có tâm tư ăn cơm. Cung Tử Lăng cùng Thượng Lam Khanh ở một bên trấn an các vị, Thượng Lam Khanh nhìn hai khỏa trứng gà chưa động qua trong bát Tiểu Bảo, mím môi.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 11"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz