Vì Sơ Ý, Tôi Lỡ Cướp Mất Kịch Bản Vai Nữ Phụ - Chương 34: Người đàn ông cao quý quỳ gối trước cô (Cao H)
- Metruyen
- Vì Sơ Ý, Tôi Lỡ Cướp Mất Kịch Bản Vai Nữ Phụ
- Chương 34: Người đàn ông cao quý quỳ gối trước cô (Cao H)
Người phụ nữ nào có thể chống đỡ được tổng tài bá đạo trẻ tuổi, giàu có lại đẹp trai, khuôn mặt thì rất nghiêm túc mà lại rất biết cách làm nũng không?
Không—
Vân Thư cũng vậy.
Vì thế kế tiếp hai người lại hôn nhau chính là chuyện quá hợp lý.
……
Bầu không khí ám muội, nụ hôn nóng rực, hai thân thể quấn lấy nhau… Cách đây không lâu hai người mới trải qua một đêm quá kích thích hoàn toàn không chịu nổi khiêu khích, chỉ là củi khô gặp lửa, một chút là sẽ bùng cháy, còn càng cháy càng nhanh, càng cháy càng lợi hại.
“Thư Thư, Thư Thư…”
“Ừm…”
Ở cửa chỗ huyền quan, Vân Thư bị Phó Nhiên đè lên cánh cửa, hai lớp áo đều bị Phó Nhiên thô bạo lột ra, hai bầu ngực trắng mịn, non mềm cứ như thế bị bại lộ trước mặt anh, chúng khẽ đung đưa lên xuống như mời chào anh vậy. Hình ảnh này quá kích thích, nó khiến cho Phó Nhiên không thể nào dời mắt khỏi cô.
Yết hầu của anh khẽ di chuyển, lập tức cúi đầu cắn một viên trân châu, vừa cắn vừa mút. Ở bên còn lại cũng được anh tận tình chăm sóc, bàn tay của anh vừa bóp vừa xoa khiến bầu ngực thay đổi thành nhiều hình dạng khác nhau.
“Phó Nhiên…”
Vân Thư ngẩng đầu lên phát ra những tiếng rên rỉ yêu kiều, mềm mại như cào nhẹ vào tim anh.
Đôi tay của cô thì vô thức ôm lấy đầu anh, ngón tay luồn vào mái tóc mềm mượt, vặn vẹo vòng eo thon nhỏ tinh tế.
Hành động vặn vẹo của Vân Thư rất dễ làm cho người khác cảm thấy khó hiểu, không biết có phải cô đang muốn đẩy anh ra vì khó chịu hay muốn hướng về anh cầu xin nhiều hơn, nhiều hơn nữa.
Nhưng Phó Nhiên biết đây làm ám hiệu cô đang động tình, cô đang muốn nhiều hơn nữa, vì vậy mà anh đã dùng hết sức lực của mình để thoả mãn cô.
Vân Thư cảm thấy cực kỳ thoải mái, nhưng cũng cực kỳ khổ sở, vì thân thể đã được thoải mái nên cô ham muốn càng nhiều, nhưng ham muốn không được thoả mãn khiến cô trở nên khổ sở, trống rỗng. Hai loại mâu thuẫn này cơ hồ muốn đem cô bức điên. Vì vậy giọng nói rên rỉ gọi tên Phó Nhiên mong được anh thoả mãn càng trở nên gợi tình hơn nữa
Phó Nhiên nghe được giọng rên rỉ ấy của Vân Thư thì động tình không thôi.
Môi lưỡi nóng bỏng mềm mại từ bầu ngực hướng lên xương quai xanh, anh dừng lại liếm láp, cắn mút lưu lại trên đấy những dấu răng mờ mờ, nhạt nhạt. Sau đó lại hôn lên trên cổ mềm mại…. Hơi thở nóng rực phả lên cần cổ mẫm cảm, thon thả của cô. Giọng nói Phó Nhiên trở nên khàn khàn trầm thấp: “Thư Thư, anh thực sự nhớ em…”
Hai tiếng “Nhớ em” này hoàn toàn trái ngược với ý tứ chứa đựng trong hai tiếng “nhớ em” lúc trước, hai tiếng lúc trước tràn ngập nỗi nhớ và tình yêu, mà hai tiếng này chỉ còn lại những ham muốn tình dục nguyên thuỷ nhất, lời anh nói ra còn khàn khàn vì động tình, Vân Thư vừa nghe liền mặt đỏ tai hồng.