Trọng Sinh Về Lại Năm 1988 - Chương 17: Viết tiểu thuyết (tiếp theo)
Chương 17 tiểu thuyết bắt đầu còn tiếp]
Tác giả: Mộ Dung Tố Cẩm
“Chuyện nói về một sinh viên hiện đại chuyên ngành khảo cổ học, thời điểm khảo cổ thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn xuyên qua triều Minh, gặp được hoàng đế lập nên triều Minh Chu Nguyên Chương cùng với nhóm người Chu Duẫn Văn…”
Lưu Tĩnh Văn từ trên giường bật dày “Đây không phải vô nghĩa sao? Người này sao có thể xuyên qua, còn gặp được Chu Nguyên Chương?” Lưu Tĩnh Văn cười nhạo
Liễu Đơn cười nói “Bên dưới báo cũng đã nói đây là câu chuyện hư cấu, nhưng tớ lại thấy truyện này thật ra rất mới mẻ lại độc đáo, cậu nghĩ thử xem, một người hiện đại xuyên đến hiện đại, có khả năng sao? Còn là triều Minh?”
Mã Văn Văn tò mò thò sang “Ai, nghe cũng thú vị phết đấy, cậu đọc một chút tớ nghe xem, tớ lại cảm thấy loại tiểu thuyết thông tục này đọc hay hơn mấy thể loại văn học nhiều.”
“Ánh hoàng hôn buông xuống cung điện, chiếu lên tường một mảnh ánh sáng mông lung mờ nhạt, trong cung toát lên vẻ thần bí mà an bình, Trương Sở Sở từng bước tiến vào trong đại điện… ” Liễu Đơn đọc tiếp một đoạn trên tờ báo “Chu Duẫn Văn lớn lên thật tuấn tú, bộ dáng xuất chúng…”
Mã Văn Văn đang hăng hái nghe, kết quả phát hiện Liễu Đơn ngừng đọc “Cậu đọc tiếp nghe napf?”
“Hết rồi, báo chỉ viết đến đây.” Liễu Đơn gấp tờ báo lại “Muốn xem thì chờ tập báo ngày mai.”
Bởi vì hạn chế trang báo, 《xuyên qua: vượt thời không để yêu em》chỉ đăng trước 2 chương tổn 5000 chữ, cốt truyện chậm rãi bắt đầu, vẫn còn những điều bí ẩn được che giấu phía sau, diễn tiến đến đây đột nhiên ngừng lại thật khiến người ta phải nhớ mong.
“Quá đáng ghét, tớ còn muốn biết tiếp theo phát sinh chuyện gì cơ.” Mã Văn Văn đô đô miệng nói, cô ghét nhất là chuyện kể nửa chừng.
Lưu Tĩnh Văn đang xem Hồng Lâu Mộng thời điểm nghe Liễu Đơn trần thuật cũng không khỏi bị cốt truyện hấp dẫn “Chuyện này rốt cuộc nói về điều gì vậy? Nói về lịch sử hay gì nha?”
“Không biết, chờ báo ngày mai ra liền biết a.” Liễu Đơn nói
Tiểu thuyết được đăng liên tục 1 tuần, cốt 《xuyên qua: vượt thời không để yêu em》lên đến cao trào, Trương Sở Sở cùng Chu Duẫn Văn chút chút ám muội, nhân vật Chu Đệ bắt đầu lên sân khấu, cùng Trương Sở Sở có một chút tương tác.
Truyện được đề cử, đần dần mọi người đều biết đây là tiểu thuyết ngôn tình có thêm yếu tố lịch sử, khác với phong cách các tác phẩm ngôn tình hiện tại, tiết tấu câu chuyện của 《xuyên qua: vượt thời không để yêu em》tương đối nhẹ nhàng, xen lẫn một chút hài hước, thỉnh thoảng không khỏi khiến người đọc được phen ôm bụng cười to.
“lẹ, lẹ, tập báo hôm nay cậu có lấy được không.” Mã Văn Văn vừa tiến vào cửa phòng 422, thấy Liễu Đơn liền hỏi
“Tớ mới lấy về được đây” Liễu Đơn nói “Tớ phát hiện bác quản lí cũng đang đọc tiểu thuyết này đấy, hơn nữa mê cực, lúc tớ xuống lấy báo bác còn xem đến say sưa, còn bảo tập báo này bác còn phải mang về cho hàng xóm giải khuây cùng, bảo tớ xem xong liền trả lại.”