Trọng Sinh Chi Thông Gia - Phiên ngoại 2
Phiên ngoại 2
♦♦♦
Chuyện kết hôn xảy ra vào lúc nửa năm sau khi Hàn Tư Triết tống Hàn Tư Huy vào tù, cậu hai họ Hàn không chống chịu nổi sự dây dưa cố mài của Chu Bác Hạo và đủ kiểu mai mối của Hàn Duyệt, cuối cùng bước vào thánh đường hôn nhân.
Hàn Tư Triết không thích rầm rộ, cho nên lễ kết hôn không làm được vô cùng xa hoa đến mọi người đều biết như Chu Bác Hạo mong chờ, bọn họ chỉ là mời họ hàng hai nhà Chu Hàn cùng ăn bữa cơm trưa ở khách sạn nhà họ Hàn, hôn lễ xem như đã hoàn thành.
Lễ kết hôn giản dị vậy còn chưa tính, sau tân hôn, hai người còn chưa có hưởng tuần trăng mật.
Hai bậc phụ huynh hiện giờ của Chu thị vẫn còn đó, Chu Bác Hạo có thể vứt hết tất cả công việc trong tay thoải mái đi du lịch vòng quanh thế giới, nhưng bên Hàn thị lại chỉ có một mình Hàn Tư Triết, huống chi Hàn thị còn vừa thay người cầm quyền, đang là khoảng thời gian vất vả của Hàn Tư Triết, anh không thể rời khỏi dù chỉ một ngày.
Hôn lễ làm qua quýt đến thế, còn chả có hưởng tuần trăng mật, trong lòng Hàn Tư Triết đương nhiên cảm thấy rất áy náy, ngày thứ hai sau khi kết hôn trên đường ngồi xe đi tới Hàn thị trước, còn nghĩ buổi tối bù đắp cho Chu Bác Hạo đàng hoàng, nhưng chút lòng áy náy đó vào lúc đi vào đại sảnh tầng văn phòng Hàn thị thì đã biến mất sạch sẽ.
Giữa sảnh dùng bốn chiếc bàn vây quanh một lối ra vào nhỏ, bên trong có vài chàng trai và cô gái mặc đồ thời đường màu đỏ thẫm đang đứng, đang phát từng gói socola đóng gói đẹp đẽ cho các nhân viên của Hàn thị vây xung quanh bàn, miệng hô: “Giám đốc Hàn và giám đốc Chu tân hôn, mời mọi người ăn kẹo!”
“Là Debauve & Gallais.” Một nhân viên nữa giật mình kêu lớn, “Woa, giám đốc Hàn thật là hào phóng!”
“Giám đốc Hàn giám đốc Chu tân hôn vui vẻ! Đầu bạc răng long! Sớm sinh quý tử!”
“Đây là… chuyện gì vậy??” Hàn Tư Triết chỉ vào cảnh náo nhiệt ở giữa đại sảnh, giận đến mức môi cũng phát run.
“Hể? Giám đốc Hàn ngài quên rồi sao?” Thư ký nói với vẻ ngạc nhiên, “Việc phát kẹo cưới không phải ngài với giám đốc Chu dặn làm sao? À, phải rồi, còn chưa chúc mừng ngài nữa chứ.” Thư ký nói, lộ ra một nụ cười sáng lạn, “Giám đốc Hàn tân hôn vui vẻ! Kẹo cưới ngon lắm ạ! Tôi cũng đang định nếm thử socola của Debauve & Gallais đây, nhưng đắt quá, bốn trăm gram thì đã hơn mấy nghìn, vẫn luôn không dám mua.”
Hàn Tư Triết nhắm mắt lại, đè nén suy nghĩ chạy tới Chu thị kéo Chu Bác Hạo đi li hôn xuống, kéo ra một nụ cười cứng nhắc, nói khô khốc với thư ký: “Ha ha, đừng khách sáo, nên làm mà.”
Sau khi gặt hái được một đống lời chúc suốt đường đi, Hàn Tư Triết cuối cùng cũng ngồi xuống chiếc ghế dựa trong phòng làm việc trên tầng cao nhất. Anh nới lỏng cà vạt, tựa vào phía sau, thở dài mỏi mệt, ngay vào lúc này di động bắt đầu rung rè rè.
Hàn Tư Triết liếc ngang màn hình di động, lập tức bắt điện thoại, nghiến răng nghiến lợi hét về phía người ở đầu bên kia: “Chu Bác Hạo!”