Tôi Muốn Chết Vào Mùa Đông - Xuân Nhật Yếm Cốt - Chương 9 (Hoàn)
Tôi ngồi đó thật lâu không nói gì, tôi nhìn chằm chằm di động, lịch sử trò chuyện trong đầu tôi từng chút từng chút một biến mất, trên màn hình điện thoại không để lại một chút dấu vết.
Trên giao diện WeChat, tin nhắn cuối cùng của Lộ Trường Phong gửi tới “Chờ anh”
Hô hấp của tôi bắt đầu không thông, bàn tay run rẩy cầm điện thoại không nổi, ngón tay gắt gao bấu chặt trái tim, đầu như muốn nổ tung.
Toàn thân tôi phát run, cuộn mình lại, ngồi xổm trên mặt đất.
Nước mắt không biết từ khi nào đã chảy tới khóe miệng.
Tôi sợ hãi nhìn chằm chằm Bạch Kiều Hòa, thậm chí nhìn chằm chằm vào thế giới này.
Nó rất to lớn, như một cái lồng giam kín gió không kẽ hở, muốn vây hãm tôi đến chết.
Cổ họng tôi nghẹn lại, tôi không thở được, mặt đỏ bừng bừng, tất cả đau đớn chồng chất lên tôi như một vật chứa.
Thế giới trước mắt tôi dần dần biến thành màu trắng, rồi dần biến thành màu đen.
Mãi cho đến khi tôi không nhìn thấy gì nữa.
–
Tôi mơ một giấc mơ, trong mơ tôi bị tai nạn xe, bị thương rất nặng, cấp cứu hai ba ngày mới tỉnh, mà ngoài ra có hai người chết và một người bị thương nhẹ.
Sau khi tôi tỉnh lại thân thể không thể động đậy, chỉ có thể phát ra âm thanh yếu ớt.
Tôi hỏi anh ta hai người đến cùng tôi thế nào.
Anh ta cúi đầu, bảo tôi nén đau thương.
Tôi lại hỏi anh ta nén đau thương… là có ý gì?
Nước mắt của tôi làm ướt gối, sau đó hiểu được, Lộ Trường Phong không bao giờ… trở về nữa.
Ba của anh ấy không hề oán giận tôi, thậm chí còn đem theo cả giỏ hoa quả đến thăm tôi, đưa cho tôi một bản ghi âm.
Đó là đoạn ghi âm Lộ Trường Phong để lại trước khi qua đời.
Anh ấy nói: “Biệt Tranh, anh xin lỗi. Hôm đó không phải anh muốn cãi nhau với em, mẹ anh bị ung thư dạ dày qua đời, ba anh lại bên ngoài… có một đứa con lớn bằng anh, anh thực sự khó chịu, muốn tìm em nhưng em cũng muốn bỏ anh đi.
Xin lỗi, anh thật sự không cố ý.
Tính tình anh không tốt, một chút ôn nhu anh cũng không có, anh sợ em không để ý tới anh… Quên đi, chờ một lát gặp em rồi nói…”
Đoạn ghi âm bị cắt đứt.
Mắt của tôi như bị dao cứa vào khô đến phát đau.
Ba anh ấy còn nói: “Thực ra, nó rất thích cháu, trước kia nó viết cho cháu một bức thư, nói không muốn đi nước ngoài, nhưng… là bác đã uy hiếp, nó lúc trước vẫn rất thích cháu, còn vì cháu mà đánh nhau với một nam sinh trường cháu, bị đâm một dao, vẫn còn vết sẹo trên người.”
“Nó nghĩ cháu muốn từ chối nó nên vẫn không muốn trở về, nó chưa bao giờ nhắc về bạn gái, bác đã nói với nó cháu đang ở Kính Ninh, nó ngay lập tức xin bác về nước.”