Tình Yêu Của Ác Ma - Chương 14: Đêm nổi loạn (18+)
Trên đường đi đến cô không nói một câu ban đầu Trương Kỳ còn tưởng cô giận , nhân lúc đi đến chỗ có đèn đỏ hắn không vượt qua như mọi khi mà dừng lại xem cô, kết quả không ngờ cô đã ngủ từ lúc nào rồi. Thấy quần áo cô ướt sũng hắn liền mở máy sưởi rồi lấy cái áo ở ghế sau đắp cho cô. Hắn bất giác chạm mặt cô một cảm giác như điện giật chạy qua toàn thân, làm hắn tưởng rằng đây là lần đầu bản thân chạm vào phụ nữ .
Chiếc xe dừng lại ở một căn biệt thự xa hoa rộng rãi, bên cạnh biệt thự là một hoa viên chỉ trồng duy nhất một loại hoa đó là Phong Lữ mùi hương thoang thoảng phả vào trong gió thật dễ chịu.
Thấy cô vẫn ngủ say hắn cũng không nỡ gọi cô dậy mà trực tiếp ẵm cô vào phòng khách. Một hàng dài người làm đã đứng đó đợi hắn, vừa thấy Trương Kỳ bước vào cùng một cô gái ngủ say trong lòng hắn họ liền vội vã cúi chào nhưng bị hắn ra hiệu im lặng họ liền biết điều tránh ra cho hắn đi. Hắn mặc kệ đám người kia mà trực tiếp bế cô lên phòng đã chuẩn bị.
Thấy người cô ướt sũng nước mưa đặt thân thể nhỏ bé kia xuống giường hắn liền giúp cô thay quần áo cũng không vội vã đi luôn mà cẩn thận đắp chăn lại cho rồi không quên đặt một nụ hôn nhẹ nhàng ướt át lên trán cô rồi mới ra ngoài, cẩn thận đóng cửa lại.
Sáng hôm sau khi Thần Hi vẫn còn đang ngủ say trong chiếc chăn ấm áp thì bị tiếng gõ cửa làm ồn làm cho thức giấc. Cô lười biếng vươn vai bước xuống giường ngáp ngủ vài cái nhưng chợt nhận ra điều gì đó không đúng lắm. Ngơ ngác nhìn xung quanh không phải chứ căn nhà đơn sơ cũ kĩ bỗng lại biến thành một căn phòng rộng rãi lộng lẫy có màu trắng những món đồ trang trí đều rất tinh tế và hiện đại tinh sảo . Cố lục tung trí nhớ của mình làm bản thân nhớ lại vài chuyện tối qua làm cô giận dỗi không ngờ hắn lại đánh cô còn là rất đau nha. Một lúc sau cô mới để ý tiếng gõ cửa từ nãy đến giờ bước nhanh ra phía cửa mở ra chỉ thấy một cô gái đứng sẵn trước cửa.
“Tiểu…tiểu thư thiếu gia gọi người xuống ăn sáng.” nữ nhân ngây ra nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt mình nhưng sau đó gương mặt lại trở lên đõ ửng rồi nhanh chóng bỏ đi mặc kệ Thần Hi đứng đó.
Ngước nhìn cô gái kia Thần Hi chán nản lắc đầu bước lại vào phòng trong lòng thầm nghĩ mình đáng sợ vậy sao?
Cô bước vào nhà tắm nhưng khi thấy mình trong gương làm cô giật mình. Cô thân thể trần trụi không một mảnh vải che thân, thảo nào cô gái kia lại nhanh chóng chạy đi như vậy. Cô xấu hổ đến nỗi muốn tìm một cái hố chui xuống, thầm chửi tên biến thái kia.
Thấy Thần Hi đi xuống Trương Kỳ liền bảo người làm lấy cô một ly sữa dâu và một phần bánh ngọt cho cô.
“Ngồi chỗ này!” thấy cô đang phân vân không biết ngồi ở đâu hắn liền chỉ vị trí gần mình nhất bảo cô ngồi xuống.
Thần Hi nghe vậy cũng ngoan ngoãn ngồi xuống không nói gì mà im lặng nhìn lên bình hoa trên bàn, một lúc sau một bác gái lớn tuổi bước ra từ phòng bếp mang thức ăn sáng cho cô.
Bà ta là dì Lý là người làm lâu năm của nhà họ Trương nhưng khi hắn về nước thì bà ta được mẹ hắn cử sang đây để chăm sóc hắn. Cho dù hắn cả cơ thể hay suy nghĩ có già dặn hơn người khác đi cho nữa nhưng khi trước mặt cha mẹ mình hắn cũng chỉ là một đứa nhỏ.