Tình Yêu Của Ác Ma - Chương 13: Điều tra Thần Hi
“Ừm” hắn mệt mỏi tựa lưng ra sau ghế xoa xoa thái dương. Người đàn ông cẩn thận đưa hắn tập hồ sơ mình đang cầm, gương mặt hơi do dự rồi lùi ra phía sau vài bước.
Trương Kỳ nhận lấy tập hồ sơ nhanh chóng mở ra. Phía trên tập hồ sơ là một bức ảnh của Thần Hi để mặt mộc không son phấn nhưng vẫn toát lên khí chất bất phàm, xinh đẹp lộng lẫy như đóa hoa Anh Túc. Mái tóc đen mượt hơi xoăn mắt bồ câu long lanh nhưng sâu thẳm không thấy đáy, chiếc mũi thanh tú không cao không thấp, đôi môi trái tim đỏ,mọng nước. Nước da trắng ngần như tuyết khoẻ mạnh hồng hào làm người ta ganh tị. Cô mặc một bộ váy màu nước biển giản dị che đậy cơ thể xinh đẹp mê hoặc bao nhiêu nam nhân. Bên cạnh là ghi chú lai lịch:
Họ tên: Phạm Thần Hi
Tuổi: 17. Giới tính: nữ
Họ tên người giám hộ: Mộc Như Lan đồng thời là mẹ nuôi của Phạm Thần Hi năm nay.
Không còn bất kỳ người thân nào khác. Năm 12 tuổi được Mộc Như Lan nhận làm con nuôi. Hồ sơ ghi lại tất cả quá khứ từ khi cô được nhận nuôi đến nay rất rõ ràng không bỏ xót một chi tiết nhỏ bao gồm sở thích là nấu ăn, tích cách rụt dè không thích tiếp xúc nhiều với người lạ, ưu điểm thật thà khoan dung đến mức được cho là ngốc nghếch của cô. Hơn nữa trong hồ sơ còn có vài chi tiết như từng có bạn trai là Thẩm Vạn Cư và đã chia tay do đối phương đính hôn.
Hắn lật sang tờ bên là hồ sơ bệnh lý có tiền sử bệnh trầm cảm rối loạn tinh thần. Từng tự sát hai lần bằng cách uống thuốc ngủ nhưng bị thất bại…
Xem một hồi hắn liền phát hiện ra điều gì đó không đúng:
“Vì sao không có ghi chép gì về cô ấy về trước năm 12 tuổi.” hắn nhìn người đàn ông vẫn đứng im bất động từ nãy đến giờ.
Người đàn ông cúi đầu cung kính giải thích: “Thưa thiếu gia chúng tôi đã tìm mọi cách tìm hiểu về 12 năm trước đó của tiểu thư ấy mà không tra được. Viện trưởng của cô nhi viện đó cũng không biết nhiều về tiểu thư ấy, chỉ nhớ năm đó tiểu thư thương tích rất nặng tay trái bị người ta đánh gãy thân thể không chỗ nào là lành lặn ngất trước cô nhi viện. Cho dù mọi người lúc đó có hỏi gì cô cũng không trả lời, Hơn nữa…” người đàn ông ngập ngừng không biết có lên nói hay không.
“Chuyện gì, cứ nói đi” hắn dứt khoát lấy bao thuốc trong túi ra định hút nhưng lại nghĩ gì đó mà vứt lên bàn. Từ khi gặp nữ nhân kia dường như hắn đã mất kiểm soát bản thân rồi, trong tài liệu thân phận của cô có ghi là cô không thích mùi thuốc lá.
“Dạ. Lúc đó viện trưởng của cô nhi viện kia có nói đôi mắt của tiểu thư ấy dường như bị mất phần giác mạc không thể nhìn thấy. Đôi mắt hiện tại là của một cô gái bị tai nạn giao thông 2 năm trước hiến tặng. Có nghĩa là cô ấy đã sống mà không thấy ánh sáng trong vòng 3 năm” cho dù không quen biết cô gái có tên là Thần Hi kia là ai có quan hệ gì với thiếu gia nhưng ông ta biết cô gái này có lẽ đã có một khoảng thời gian dài gọi là ác mộng.
“Ừm…được rồi ông ra ngoài đi…à khoan đã. Lại đây tôi có chuyện muốn ông làm.” khi phân phó công việc xong người đàn ông kia lập tức ra ngoài làm nhiệm vụ được giao.