Tình Đầu Và Tình Cuối Đều Là Em - Chương 3: Tớ cho rằng anh ta chế.t rồi.
Edit: Thụy Vũ lâu
Nhà của Mạnh Tinh Duyệt ở Nam Thành, nhưng cô ấy lại là người tới cuối cùng, sau khi Lâm Nhiễm rời khỏi phòng, liền gặp cô ở sảnh tầng một của KTV.
“Sao cậu lại ra ngoài? Kết thúc rồi à?” Mạnh Tinh Duyệt tiếc nuối hỏi, tiến lên nắm lấy tay Lâm Nhiễm, “Tiểu Cẩn Du muốn đi cùng với tớ, trường hợp này lại không thích hợp đưa nhóc tới đây, tớ cũng nhất thời không thoát thân được.”
“Vẫn chưa.” Lâm Nhiễm miễn cưỡng nhếch khóe môi, che giấu cảm xúc, “Bên trong chơi rất vui vẻ, vào thôi.”
“Vậy quá tốt rồi.” Mạnh Tinh Duyệt nhất thời không nhận ra cảm xúc của Lâm Nhiễm có phần không tốt, lôi kéo tay cô, cười đi trở về.
Lâm Nhiễm kịp thời gọi cô ấy lại, “Duyệt Duyệt……”
“Hả?” Mạnh Tinh Duyệt quay đầu lại.
“Tớ cảm thấy bên trong có chút ngột ngạt.” Lâm Nhiễm buông tay Mạnh Tinh Duyệt ra, “Cậu vào đi, tớ ra ngoài hít thở không khí tí.”
Nói xong, cô liền quay người đi ra ngoài.
Mạnh Tinh Duyệt đứng tại chỗ, nhìn theo bóng dáng cô trong chốc lát, mím môi, cuối cùng cũng nhận ra sự khác thường ở cô.
**
Đi thang máy lên lầu, Mạnh Tinh Duyệt tìm được phòng 303- nơi mọi người tụ họp.
Cô ấy giơ tay muốn đẩy cửa ra, thì đột nhiên cánh cửa đã được mở ra từ bên trong.
Cô lùi lại một bước, định để người bên trong ra trước, nhưng vừa ngước mắt, lại nhìn thấy Thẩm Thước đã lâu không gặp, xuất hiện trước mắt mình.
Mạnh Tinh Duyệt sửng sốt một chút, lập tức hiểu được sự bất thường của Lâm Nhiễm đến từ đâu.
Ai nhìn thấy bạn trai cũ mà không có xảy ra chuyện gì được? Đặc biệt là người bạn trai cũ đã từng yêu đến chết đi sống lại.
Thẩm Thước trước mắt có chút chật vật, tóc gần như ướt đẫm, trên trán và trên mi có vài giọt nước, thỉnh thoảng có vài giọt rơi xuống, đầu vai áo sơ mi trắng bị nhuộm một mảng lớn màu hổ phách, trong không khí tản ra mùi rượu nồng nặc.
Đây là…… Bị Lâm Nhiễm tạt cho một thân toàn rượu?
Mạnh Tinh Duyệt tặc lưỡi một tiếng, không chào hỏi Thẩm Thước mà lại vội vàng xoay người chạy tới hướng thang máy.
**
Bên bờ sông, đèn đường mờ ảo, bóng dáng Lâm Nhiễm cô đơn đứng ở đó, tấm lưng xinh đẹp lại lộ ra cô tịch.
Mạnh Tinh Duyệt phải mất một lúc mới tìm thấy cô.
Gió sông thổi qua mặt cô ấy, mang theo mùi thuốc lá thoang thoảng, Mạnh Tinh Duyệt dừng lại khi đến gần, theo bản năng nhìn vào tay Lâm Nhiễm, chỉ thấy giữa đầu ngón tay cô có một điểm đỏ tươi .
Nghĩ lại hồi còn học đại học, Lâm Nhiễm là một cô gái ngoan điển hình, thích đọc sách và học tập, không có bất kì thói quen xấu nào. Còn Thẩm Thước lại thành thạo hút thuốc, uống rượu, giống như nhị thế tổ không chịu sự quản giáo.
Theo lý thuyết, hai người hoàn toàn trái ngược nhau như thế sao lại có thể đến được với nhau?
Kỳ thực, thời điểm Thẩm Thước vừa mới theo đuổi Lâm Nhiễm cũng không hề suôn sẻ như vậy. Lâm Nhiễm mới đầu còn lấy “Tôi không thích nam sinh hút thuốc” để cự tuyệt anh.