Tiêu Đề Dự Định - Lý Tư Nguy - Edit~Ing - Chương 3 Chung giường
Edit by tytydauphu on wattpad
Dư âm vang vọng trên hành lang tĩnh mịch.
Ngô Trăn dừng lại một chút rồi mới coi như không có chuyện gì xảy ra, mở cửa.
Hạ Tư Gia nghe thấy tiếng động, quay lại nhìn thì thấy Ngô Trăn và Lục Hinh cùng đi vào. Dù bị bắt tại trận nhưng cậu cũng không xấu hổ, nói thêm mấy câu nữa mới cúp máy, quay sang cười ngoan ngoãn với Lục Hinh, “Chị.”
Trước mặt Ngô Trăn nên Lục Hinh không tiện nói gì, chỉ nhìn cậu cảnh cáo, hỏi: “Đỡ hơn chưa?”
“Tốt hơn nhiều rồi.”
Lục Hinh nhấc chiếc túi nilon đang treo trên ngón tay của cô: “Anh Ngô mua thuốc cho cậu, nếu thấy chưa ổn thì thì uống vào.” Hạ Tư Gia nhìn sang Ngô Trăn, mỉm cười lịch sự.
“Được rồi, mau ăn tối đi, chị đã đặc biệt đến nhà hàng mua cho cậu đây.” Lục Hinh hối thúc.
“Chị ăn chưa?”
“Ăn rồi”, Lục Hinh nhìn cậu một lát, nhắc nhở: “Chú ý kiểm soát lượng thức ăn. Đoàn phim yêu cầu cậu giảm 5kg, còn 1 chút nữa đúng không?”
Hạ Tư Gia không coi là chuyện to tát, chỉ còn 1kg nữa, căn bản không thấy rõ. “Vậy tôi đi rửa mặt trước.”
Nhân lúc cậu vào phòng tắm, Lục Hinh xếp từng hộp đồ ăn ra, ngay cả nắp cũng mở sẵn, chăm sóc y như giúp việc chuyên nghiệp. Ngô Trăn ngồi im lặng bên giường, khóe môi hơi nhếch lên khó có thể thấy rõ, nhưng trong mắt không có ý cười.
Chờ Hạ Tư Gia rửa mặt xong, ngồi xuống bàn sát tường, Lục Hinh kể lại cô vừa thấy Mai Khánh ở khách sạn, diễn viên quốc dân mà họ đã gặp ở Nhật Bản.
Mai Khánh chỉ mới đàm phán hợp đồng với đoàn phim 《 Chơi Cổ 》 vào tuần trước, ông sẽ dùng thân phận “xuất chúng” của mình đóng một vai phụ quan trọng trong bộ phim.
Hạ Tư Gia cầm thìa ăn cháo. “Mai lão bay cùng chuyến với chúng ta sao? Hôm nay không thấy ông ấy nhỉ.”
“Họ đã đến trước 2 ngày.”
Hóa ra Mai Khánh hồi trẻ từng là một người lính, có kinh nghiệm ở Tây Tạng. Ông vốn định gặp những đồng đội cũ ở Thành phố K trước rồi đến Tashkurgan, nhưng đúng lúc đường bị chặn.
“Chúng ta có hẹn với Mai Lão vào sáng mai, 6 giờ, đừng dậy muộn.” Lục Hinh dặn dò xong, cảm ơn Ngô Trăn lần nữa rồi mới rời đi.
Ngay khi cô rời đi, Hạ Tư Gia đặt thìa xuống, anh không cảm thấy thèm ăn, huống hồ đồ ăn cũng không hợp khẩu vị.
Phòng không có cửa sổ, và mùi nấm mốc hòa với mùi thức ăn hơi kinh tởm, nhưng Hạ Tư Gia không muốn dọn dẹp, chỉ lấy mở điện thoại lên rồi đăng nhập vào tài khoản Weibo phụ.
Trang chủ luôn sống động bất kể lúc nào, Hạ Tư Gia thấy mấy fan lớn của mình share trailer show thực tế.
Nghĩ về những gì đã xảy ra ngày hôm đó, cậu quay sang nhìn Ngô Trăn, đối phương cũng đang dựa vào giường nghịch di động, một bên tai còn đeo tai nghe.
“Không muốn ăn à?” Ngô Trăn như cảm giác được ngước mắt lên nhìn.
Hạ Tư Gia không ngờ đối phương nhạy cảm như vậy, ngốc ngốc gật đầu.