[Thuần Việt] [Bách Hợp] Duyên Kiếp - Chap 35: Người quen cũ
Những ngày sau đó Huệ cứ thấy cô là liền lảng tránh đi chỗ khác, trong lòng Huệ đang sợ vì không biết tại sao mình lại có cảm giác lạ đến như vậy. Huệ sinh ra và lớn lên ở quê nên chuyện tình cảm Huệ chỉ đơn thuần nghĩ là nó chỉ có ở nam và nữ thôi chứ không biết giữa hai người nữ cũng có thể thương nhau, Huệ không dám đối mặt với tình cảm của mình vì Huệ còn sợ và điều làm Huệ lo nhất đó là miệng lưỡi thiên hạ ngoài kia.
Mấy ngày này cô luôn quan sát Huệ để chắc chắn là mấy người có tâm địa độc ác kia không có cơ hội làm hại má con Huệ nữa, nhưng cô thấy lạ là mỗi lần cô gặp Huệ thì em ấy lại cứ tìm cách tránh mặt cô, cô không biết khi cô hôn trộm Huệ đã bị Huệ phát hiện.
Cô rất muốn biết tại sao Huệ lại cứ tránh mặt mình nên khi thấy Huệ đang đi xuống bếp thì cô kéo lấy tay Huệ rồi dẫn Huệ đi ra sau vườn, cô không dám kéo mạnh vì sợ Huệ đau. Trên đường đi vẫn không có ai nói chuyện với ai câu nào, trong lòng Huệ thì đang rất hồi hộp không biết sao cô lại kéo mình ra ngoài này, đang đi bỗng nhiên cô đứng lại rồi quay lại nhìn thẳng vào mắt Huệ
“Sao mấy ngày nay em cứ tránh mặt tôi hoài vậy đa?”
Huệ bỗng giật mình khi nghe cô hỏi như vậy, chính Huệ cũng không biết làm sao nên mới tìm cách tránh mặt cô
“Dạ….em….”
Cô thấy Huệ ngập ngừng trông có vẻ khó nói nên cô khẽ thở dài nhẹ giọng nói với Huệ
“Thôi được rồi đa, nếu em không tiện nói thì tôi cũng sẽ không hỏi nữa được chưa đa”
Huệ nhìn thấy nét mặt có chút buồn bã và xen lẫn bất lực của cô thì tim bỗng đau nhói, không phải là Huệ không muốn nói nhưng nói ra sẽ làm cho cả hai khó xử. Với lại nụ hôn đó có thể do Huệ hiểu lầm là cô có ý với mình chứ thật ra đó có thể là sự đồng cảm của cô dành cho Huệ chứ không như Huệ nghĩ.
Cả hai không ai chịu nói ra tiếng lòng của mình nên hiện tại rất khó để nói chuyện với nhau, một người muốn gặp thì người còn lại tìm cách lảng tránh.
Chuyện cũng đã được giải quyết nhưng bà Phú cảm thấy ngại khi nhớ đến chuyện mình hồ đồ xém chút nữa giết cháu mình nên hầu như bà cũng không có kiếm chuyện gây khó dễ cho Huệ nữa. Buổi sáng hôm đó cô đang ngồi trong phòng xem lại sổ sách thì nghe người làm chạy vào nói là bà kêu cô ra ngoài gặp thầy dạy học của cậu hai. Cô cũng đóng lại sổ sách rồi bước ra ngoài, cô nhìn thấy một người đàn ông cao to đang đứng quay lưng về phía mình nhìn ra cửa sổ.
Bà Phú thấy cô bước ra thì vội nói
“Thuý con ra rồi hả, đây là thầy giáo má mới thuê về để dạy thêm cho chồng con về sổ sách trong nhà”
Lúc này người đàn ông kia mới quay lại đưa tay tháo chiếc nón trên đầu xuống gật đầu nói
“Dạ chào mợ hai”
Cô như đứng chết trân tại chỗ khi nhận ra người đàn ông đó, đó chính là Lưu Phan. Thấy cô vẫn đứng im lặng bà Phú mới thúc nhẹ vào tay cô
“Thuý! Con sao vậy, thầy giáo chào con mà sao con không trả lời”
Cô lúc này mới giật mình rồi gật nhẹ đầu lại với Lưu Phan
“Chào thầy”
Bà Phú đang vui trong lòng vì tìm được người chịu về dạy cho cậu hai, bà đau đầu vì cậu hai từ nhỏ giờ chỉ biết đọc chữ thôi chứ tính toán sổ sách hay quản lý chuyện lúa thóc cậu đều không biết
“Từ nay thầy giáo sẽ ở lại đây để tiện dạy cho chồng con, con coi thầy giáo có cần gì thì giúp đỡ cho thầy nghen Thuý”
Cô ngạc nhiên nhìn bà Phú vì sao bà lại để cho anh ta ở trong nhà
“Dạ nhưng má ơi nhà mình đâu còn phòng trống nào đâu má?”
Bà Phú cười cười nói
“Má đã cho người thu dọn cái nhà kho ở sau vườn để cho vợ chồng thầy Phan có chỗ ở lại, thầy mới ở tỉnh về nên cũng chưa tìm được chỗ ở nên má mới đề nghị thầy ở lại đây đó con”
Cô nghe bà Phú nói vợ con thầy thì trong lòng cũng nhẹ nhõm đi phần nào vì anh ta đã có gia đình rồi nên cô cũng đỡ khó xử. Cô thấy không có chuyện chi nữa thì cũng xin phép bà Phú đi vào trong.
Huệ đang đi bộ trong vườn theo lời dặn của đốc tờ vì Huệ phải đi tới đi lui để em bé được phát triển khoẻ mạnh chứ không được phép nằm ở trong phòng hoài thì sẽ không tốt, đang đi thì Huệ bỗng dừng lại như không tin vào mắt mình
“Chị hai! Có phải là chị không?”
Người được Huệ kêu là chị hai đang loay hoay dọn đồ thì nghe tiếng Huệ gọi liền xoay người lại, Huệ nhìn thấy đúng là chị hai mình thì chạy lại ôm lấy chị mình rồi rớt nước mắt, đã rất lâu rồi Huệ không có gặp chị hai chỉ biết là chị hai có chồng rồi sau đó thì chỉ có những lá thư gửi về chứ không có về nhà thăm tía với Huệ. Chị hai cô cũng vừa mừng vừa tủi khi nhìn thấy cô, cả hai chị em vừa ôm lấy nhau vừa khóc
“Là chị hai đây Huệ, mà sao em lại ở trong nhà bà Phú vậy?”
Huệ khẽ lau nước mắt rồi kể lại toàn bộ sự việc cho chị hai mình nghe, tía Huệ không cho chị hai Huệ biết vì sợ chị hai lo lắng, chị hai cô vì gia đình vì để có tiền làm đám tang cho má nên đã cắn răng chịu kiếp làm bé được người ta mua về để đẻ thuê cho họ. Huệ cũng bất ngờ không kém chị mình vì thấy chị mình ở đây, hỏi ra mới biết là chị theo chồng về đây để tiện bề nấu nướng, quần áo cho anh ta.
Đang ngồi nói chuyện thì nghe tiếng người đàn ông cất lên
“Cô dọn đồ xong chưa mà ngồi đây”
Huệ quay lại thì thấy một người đàn ông cao to, ăn vặn lịch sự đang đi tới, lúc này chị cô mới lên tiếng
“Dạ tôi dọn sắp xong rồi thầy”
“À còn đây là Huệ em gái tôi”
Lưu Phan nhìn qua Huệ thì thấy cách ăn mặc của hai người hoàn toàn trái ngược, nhìn thấy Huệ chắc không phải người làm trong nhà nên lên tiếng hỏi
“Chào em, tôi là Lưu Phan là thầy giáo dạy học cho cậu hai Lương”
Huệ nghe nói là thầy giáo dạy học cho cậu hai thì cũng nhẹ gật đầu chào
“Chào thầy”
Chị hai Huệ cũng lên tiếng giới thiệu cho cả hai biết nhau
“Thầy Phan đây là chồng của hai”
Huệ cũng bất ngờ vì biết Lưu Phan là chồng chị mình mà sao cách nói chuyện của hai người nghe rất xa lạ, Lưu Phan sau khi nghe Lan nói Huệ là vợ cậu hai thì trong mắt hắn hiện ra một tia thâm hiểm.
Mục đích của hắn không phải là về đây dạy học mà hắn muốn về đây để giành lại Hạnh Thuý vì hắn vô tình biết được câu chuyện năm xưa là do cha má Thuý đã gài hắn vào bẫy nhằm tách hắn và cô ra nên khi hắn biết sự thật thì rất muốn nối lại tình xưa với cô. Giờ biết được cô về làm vợ cậu hai Lương ở xứ này nên hắn tìm cớ được vô nhà dạy học nhằm tiếp cận cô. Hắn cười thầm trong bụng vì cậu hai nhà này khờ khạo hắn sẽ dễ dàng qua mặt cậu, còn về chuyện đem theo Lan về cùng thì hắn cũng đã tính toán từ trước vì có Lan theo sẽ không ai nghi ngờ gì hắn vì hắn đã có vợ.