Thời Kì Dục Vọng Của Thiếu Niên - chương 26: hắn gọi là Hà Tống
Phương Tử Cách đã nhận ra rằng mình không thích con gái từ rất sớm.
Mà nhận thức này cũng không tạo thành phiền toái gì cho cậu cả —— bất luận là nam hay nữ, ai cậu cũng sẽ không để ý, cậu sẽ một mình một người sống hết một đời, cuối cùng sẽ yên tĩnh chết trong viện dưỡng lão.
Nhưng mà, cố tình cậu lại gặp phải một người tên là Hà Tống.
Lần đầu tiên nhìn thấy hắn, là trong trận thi đấu bóng rổ giữa hai lớp.
Năm nhất cao trung, mọi người đều là tiểu mao đầu mười năm, sáu tuổi, cố tình lại có mấy người nhìn giống như hạc đứng trong bầy gà, vừa cao, vừa dễ nhìn, lại phóng khoáng, cũng sẽ biết chơi bóng.
Tiểu mao đầu: ý chỉ thanh niên choai choai tuổi mới lớn.
Phương Tử Cách đối với hắn là nhất kiến chung tình sao? Chính cậu cũng không biết.
Chỉ là cảm thấy được nam sinh này thật là đẹp trai, không nhịn được luôn muốn nhìn thêm vài lần. Nhìn tới nhìn lui, thật giống như không thể dời mắt đi chỗ khác.
Nhưng mà Hà Tống lại là thẳng nam.
Nữ sinh bên cạnh hắn như hoa hồ điệp ngàn vạn tư thái, mỗi lần mang theo đều không giống nhau. Nhận được thư tình từ tiểu thái muội đến học bá, từ niên muội đến học tỷ.
Tiểu Thái Muội: Là từ Đài Loan dùng để chỉ những cô vũ công múa thoát y, sau là để chỉ những cô nữ sinh lưu manh, hay đánh người, học không giỏi và thích dùng nhan sắc để đi theo đại ca.
Mặc dù hắn đổi bạn gái so với thay quần áo còn nhanh hơn, những vẫn có một đống đứa con gái chầu chực nhào vào thân thể của hắn.
Bởi vì hắn đối với con gái rất tốt, nhưng cũng chỉ đối tốt với người đàn bà của mình.
Hà Tống cũng không chủ động thông đồng, muốn cùng hắn, cơ bản có chỉ một yêu cầu: Đẹp đẽ, nguyện ý ngủ.
Cậu theo tôi, tôi liền tốt với cậu
Cậu không theo tôi, vậy một đao cắt đứt, tuyệt không dây dưa dài dòng.
Tôi có thể đối với cậu rất ôn nhu, nhưng mà không đùa giỡn ám muội với cậu nói cẩn thận cũng được, chia ra thì chia, đi đừng trở về, hắn chưa bao giờ ăn lại.
Muốn nói hắn tra, hắn đúng là tra, chỉ là nhóm người được chơi đùa vui vẻ, cậu tình tôi nguyện, không người quan tâm, lúc chia ra cũng không nói có ai nói xấu hắn.
Vô luận là với ai, giao du chỉ đi thận, không đi tâm —— cùng nhau để ý để không động vào.
Hà Tống ngại phiền phức.
Chỉ là thanh xuân dâng trào, hormone như muốn từ lỗ chân lông trào ra ngoài, thích thì đánh nhau, thích thì bắn pháo, làm gì có cái thể loại “cậu yêu tôi tôi yêu cậu” chứ?
Đều mẹ nó ăn no rửng mỡ!
Nhưng như vậy, Phương Tử Cách vẫn vô cùng đố kị với những đứa con gái kia.
Bọn họ là nữ!
Bọn họ có cơ hội được đi bên cạnh Hà Tống, được trở thành bạn gái của hắn, được hắn cưng chiều, được hắn ôm vào người nhìn hắn cười.