Thiếu Gia, Cậu Coi Chừng - Chương 56: Chăm sóc bệnh nhân
Dần dần nụ hôn càng sâu, Ngạn Tước cảm thấy toàn thân mình nóng lên. Từ khi Bối Y ra đi anh không hề động đến bất kỳ phụ nữ nào, dục vọng bao lâu không phát tiết phản ứng càng mãnh liệt. Nhiều lúc anh cũng buông thả bản thân lại nhưng khi chạm đến bất cứ người con gái nào anh đều nhớ đến hình ảnh Bối Y dưới màn mưa, nhớ đến hương hoa nhài thoang thoảng ở lần đầu hôn cô. Sau nhiều lần anh hiểu cơ thể của mình không còn là anh trước kia. Từ đó, anh dốc sức học tập, thay đổi bản thân, thậm chí cho đến hiện tại anh chỉ dồn hết tâm trí vào công việc, gánh vác trọng trách với quốc gia. Cả Gia Khiêm và Vương Hưng đều bất ngờ trước sự thay đổi đó. Thành tích học tập của anh thay đổi ngoạn mục. Ngay cả Đại tướng Lâm cũng ngạc nhiên khi thấy anh lao đầu vào việc học như thế. Những thay đổi của anh đều là vì Bối Y. Anh quyết định mình phải thay đổi để sau này có thể xứng đáng ở bên cạnh cô ấy.
Nhận ra sự thay đổi bất thường của hắn, Bối Y đang loay hoay chưa biết làm sao thì chốt cửa được mở ra. Người bước vào là một cô gái ỏng ẹo. Cô ta đang trợn mắt khi nhìn thấy cảnh tượng này. Phía sau cô ta chính là tên trợ lý của hắn đang hốt hoảng, lo lắng nhìn hắn. Thấy tình thế có vẻ không ổn, Bối Y liền đứng dậy nói:
– Xin lỗi! Tôi còn có việc nên xin phép đi trước. Mọi người từ từ nói chuyện.
Giải thích xong, bước chân chuẩn bị đi ra ngoài thì tay cô bị tên kia nắm chặt lại.
– Ai cho em đi. Công việc của em là phải chăm sóc bệnh nhân là anh. Ngoài ra không còn việc gì khác.
Bối Y tức giận nhìn hắn cô nhận lại là nụ cười trên môi Ngạn Tước. Hắn nhìn về phía cô gái xinh đẹp kia cất giọng bực tức vì phá hỏng không khí:
– Sở tiểu thư! Phép lịch sự là trước khi vào phải gõ cửa. Chẳng lẽ cô không được gia đình dạy dỗ như thế? Kỳ Lâm! Tiễn Sở tiểu thư ra khỏi đây.
– Vâng Bộ trưởng. Sở tiểu thư! Mời cô ra ngoài.
– Ngạn Tước! Có phải vì cô ta mà anh năm lần bảy lượt từ chối em. Chẳng phải cô ta đã chết rồi sao. Tại sao xuất hiện ở đây. Ngạn Tước! Anh đừng quên chúng ta sắp kết hôn. Cô ta chính là kẻ thứ ba phá hoại cuộc sống của chúng ta đúng không. Ngạn Tước!
Bối Y đứng giữa hai người, không hiểu nguyên nhân cô bị gọi là “tiểu tam”. Đừng nói là làm vợ hắn, dù chỉ làm bạn cô cũng không muốn có liên quan đến hắn.
– Vị tiểu thư này! Cô hiểu lầm rồi? Tôi với tên này không có quan hệ gì. Mong cô cẩn thận lời nói của mình. Hôn ước của hai người không liên quan đến tôi.
– To gan. Ai cho cô gọi Bộ trưởng là “tên này” tên kia. Cô có biết tội chỉ trích cán bộ cấp cao sẽ bị trừng phạt rất nặng.
Bối Y nâng cặp mắt sắc bén nhìn về phía vị tiểu thư nào đó, cô nhấn mạnh giọng nói: – Chuyện tôi gọi hắn như thế nào không liên quan đến cô.
Lúc này thì một cô gái khác bước vào, chưa thấy người nhưng đã nghe giọng nói:
– Sở tiểu thư! Lâm Bộ trưởng còn đang bị thương cô đến thăm bệnh thì nên im lặng mà nhìn, không nên nói lớn tiếng như thế làm ảnh hưởng đến bệnh nhân.