Thiếu Gia, Cậu Coi Chừng - Chương 52: Tình cờ gặp Hàn thiếu gia
Tuy không muốn làm phiền nhưng cuối cùng Bối Y giao hết mọi việc xử lý cho thiếu tá Lương giải quyết. Về đến bệnh viện M, Bối Y làm hết những công việc còn lại. Cô bắt đầu hướng dẫn những bác sĩ, y tá ở đây cách sử dụng những thiết bị y tế vừa chuyển đến, cộng thêm bồi dưỡng kiến thức y khoa cho cán bộ ở đây về những cái mới trên thế giới.
Thời gian một tháng trôi qua, đêm cuối trước khi về Thành Đô, các y bác sĩ, viện trưởng bệnh viện M tổ chức cho cô với Nhật Minh bữa tiệc chia tay. Cùng làm việc với nhau thời gian không dài nhưng tình cảm của các đồng nghiệp ở đây đã cho Y Y một cảm giác hạnh phúc. Mọi người đều chúc may mắn và mong đợi thiệp hồng từ bác sĩ Minh với cô. Bối Y và anh Minh lắc đầu cười nhìn nhau, anh Minh cất giọng nói:
– Cảm ơn mọi người, chúng tôi sẽ cùng cố gắng. Đến lúc đó hy vọng mọi người đều tham dự.
Mọi người đồng thanh nâng ly đáp:
– Tất nhiên rồi! Ha ha ha, chúc hai người thành công.
Sáng hôm sau, thiếu tá Lương đưa Bối Y và Nhật Minh ra sân bay. Còn chiếc xe của anh Minh thì được chuyển đến Thành Đô sau. Đến sân bay, Bối Y quay lại nói với anh:
– Cảm ơn cậu nhiều lắm. Nếu có dịp đến Thành Đô tôi sẽ mời cậu một bữa cơm. Hy vọng rằng sẽ gặp lại cậu trước khi tôi quay lại Mỹ.
– Tiểu thư sẽ quay về Mỹ sao? Khi nào cô sẽ đi? Thiếu tá Lương hỏi
– Khoảng 5 tháng nữa tôi phải quay về đó để hoàn thành nốt việc học của mình. Cậu nhớ tranh thủ đến Thành Đô sớm nhé. Còn nữa đừng gọi tôi là tiểu thư gì đó, tôi không phải là tiểu thư cháu gái ông như Đại tướng nói đâu.
Anh cận vệ nào đó bật cười nói:
– Cô không muốn nghe nhưng Đại tướng bảo tôi phải gọi thế thì tôi phải tuân theo. “Quân lệnh như sơn”. Chúc cô lên đường bình an. Tôi sẽ đến Thành Đô một chuyến. Đến lúc đó làm phiền cô làm hướng dẫn du lịch cho tôi rồi.
– Ha Ha… không phiền, không phiền. Tôi càng mừng nữa ấy chứ. Sắp đến giờ bay rồi, tạm biệt cậu. Chúc cậu luôn khỏe. À còn nhà máy khai thác ấy, các cậu làm việc nhớ cẩn thận và phải bảo vệ bản thân thật tốt nhé.
– Vâng. Tuân lệnh Lăng tiểu thư.
Dứt lời thiếu tá Lương bắt tay chào tạm biệt Nhật Minh. Bối Y và anh Minh đi vào bên trong làm thủ tục. Lên máy bay, cô chợp mắt. Thực sự một tháng qua cô ngủ rất ít vì giải quyết công việc. Lần này về Thành Đô cô nhất định dành cho mình một tuần nghỉ ngơi thoải mái sau đó mới đến trình diện viện trưởng Triệu. Tuy viện trưởng lo cho cô cũng nhiều nhưng ông ấy cũng không ngại mà bốc lột sức lao động của cô. Đến lúc đó thật sự muốn có thời gian nghỉ cho bản thân sẽ không có. Nhật Minh ngồi bên cạnh lấy áo khoác đắp lên cho Bối Y. Anh ấy mỉm cười, khẽ nghiêng đầu cô dựa lên vai anh để cô có một giấc ngủ ngon. Còn bản thân thì tiếp tục đọc sách. Lần này Bối Y ở lại làm việc, cô ấy cũng trở về rồi. Lúc đầu anh thật sự không muốn làm việc cố định một chỗ, một phần đem sức mình đi giúp đỡ những bệnh viện vùng sâu vùng xa, một phần hy vọng tìm được Bối Y. Hôm nay anh mới biết được việc của Bối Y là một tay Đại tướng Lâm sắp xếp, vì thế dù tìm kiếm mọi nơi nhưng thông tin về Bối Y không hề có một manh mối nào. Bối Y sẽ làm việc ở đây, anh cũng về để san sẻ bớt gánh nặng với cô ấy, đồng thời có thể ở cùng với cô ấy trong thời gian này cũng mãn nguyện rồi.