Thiếu Gia, Cậu Coi Chừng - Chương 33: Quà tặng của Đại tướng Lâm
Kết thúc buổi lễ kỷ niệm thành lập trường, qua một loạt hoạt động vui chơi, giải trí, các cuộc thi tranh giải của các lớp cuối cùng lớp của Y Y đã giành được hai giải nhất, một giải nhì và một giải ba. Thật bất ngờ khi tiết mục của Y Y lại được giành giải nhất ở buổi diễn văn nghệ, phần hát song ca của Vân Trang và Mộc Thảo đạt giải ba. Nụ cười của Y Y rạng rỡ ở trên môi. Vì cuối cùng, lớp của cô giành được những giải cao nhất. Sau khi nhận giải, tất cả mọi người đều đi ăn mừng chúc mừng chiến thắng, các anh chị trong hội học sinh cũng hòa cùng với niềm vui của lớp. Khi Y Y cùng Trang với Thảo, anh Minh đi ra khỏi hội trường thì gặp một anh cảnh vệ đứng trước cửa. Vừa nhìn thấy Y Y bước ra, anh ấy tiến lên mấy bước, hai tay cầm lấy túi đồ nâng lên, đưa cho Y Y.
– Thưa tiểu thư! Đây là phần quà kỉ niệm của Tư lệnh Lâm gửi tặng cô. Chúc mừng cô đoạt giải nhất của cuộc thi. Mong cô nhận lấy.
Bất ngờ trước món quà, một hồi định thần lại, Bối Y vội vã cảm ơn, hai tay nâng lên nhận lấy. Kính chúc sức khỏe đến Ngài. Khi chào tạm biệt anh cảnh vệ, Bối Y mở ra thì thấy trong hộp quà là chiếc áo sườn xám được thiết kế bởi JE. Tiểu Thảo reo lên đây là nhà thiết kế nổi tiếng trên thế giới cũng là thương hiệu thời trang của tập đoàn Lâm thị. Trên chiếc áo chính là họa tiết của gốm sứ Thanh hoa và những thành tựu nổi bật trong tiến trình phát triển văn hóa của đất nước.
Mộc Thảo: – Y Y! Xem ra lão nhân gia đánh giá cao về tiết mục của cậu đấy. Phải nói là người nào được ông ấy tặng quà là có vinh hạnh cực kỳ luôn đấy. Chúc mừng cậu! hi hi hi
– Mình cảm ơn nhiều. Dù sao thì cũng nhờ có các cậu mình mới có được như ngày hôm nay.
Hôm đó, mọi người được một bữa no say. Cô giáo chủ nhiệm cũng hòa chung với niềm vui với lớp.
Vài ngày sau, khi đang đi từ thư viện về, Y Y lại bắt gặp một vị tiểu thư đưa thư cho hắn. Hắn không nhận mà còn xé nát bức thư đó, sau đó đá vị tiểu thư đó một cái.
– Như cô mà đòi làm bạn gái của tôi sao. Hãy về xem lại khuôn mặt của mình lại đi. Ngay cả con chó cô còn không xứng huống chi là làm bạn gái của tôi.
Phẫn nộ vì sự khinh người quá đáng của hắn. Bối Y đi nhanh về phía ấy.
Bối Y: – Lâm đại thiếu gia cậu hãy chờ một chút.
Lâm Ngạn Tước vừa quay lại, một cú đá vào chỗ hiểm của hắn làm cho hắn oằn mình xuống, ôm lấy phần dưới, một tay chỉ về phía cô với con mắt tràn đầy phẫn nộ.
– Lăng Bối Y cô đang làm gì có biết không hả?
– Tôi biết. Đang dạy cho một tên khinh người, ngạo mạn, phách lối cách sống như thế nào mới gọi là người.
Lâm Ngạn Tước chỉ ngón trỏ vào mặt cô, không nói được gì, hắn ôm lấy phần dưới của mình mà đổ mồ hôi hột.
Quay lại vị tiểu thư cũng đang ngồi ôm bụng mình vì lúc nãy bị tên ác ma đó đá một cái. Đỡ bạn ấy lên ghế ngồi gần đó. Bối Y lấy từ ba lô mình một miếng băng cá nhân, băng lên vết thương trên đầu gối của cô ta.