Thiếu Gia, Cậu Coi Chừng - Chương 22: Gặp nạn lần thứ nhất
Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến. Bi kịch của Bối Y chính thức bắt đầu. Ngày hôm sau, Bối Y đến lớp thì thấy ba tên thiếu gia ấy đã có mặt. Cô bất ngờ khi nhìn thấy chỗ ngồi của mình bị đổi. Lâm thiếu gia ngồi ngay bàn cuối lớp chỗ cô thường ngồi, thấy Bối Y, Ngạn Tước nhướng cặp mắt lười nhác của mình lên nói:
– Bắt đầu từ hôm nay chỗ ngồi của cô là ở trước mặt tôi. Tôi ngồi ngay bàn của cô. Nghe nói cô là học sinh giỏi nhất của trường đúng không! Vậy thì từ nay nhờ cô chỉ dẫn tôi học hành rồi.
Bối Y không nói gì, cô từng bước đi về phía bàn xem xét một lượt coi hắn có xé quyển sách nào của cô nữa không? Nhìn thấy vẫn còn nguyên dạng, cô treo balo mình bên cạnh bàn xong ngồi xuống. Vừa ngồi xuống thì nghe “RẮC” một tiếng, không kịp chống đỡ, mặt Bối Y va vào cạnh bàn, trên trán xuất hiện vết xước, cả người cô bị ngã xuống đất. Tiểu Trang và Mộc Thảo vội đỡ cô đứng lên. Lâm Ngạn Tước cùng hai vị thiếu gia kia cười to lên trước việc cô ngã xuống đất. Tên ác ma nào đó nói:
– Chậc! chậc! Chắc là đau lắm phải không? Lần sau nhớ cẩn thận lại nhé. À! Áo quần của cô bị dơ rồi, để tôi giúp cô làm sạch nó vậy.
Vừa dứt lời thì một đống bột trắng bay vào cô. Hai người bạn của cô không tránh kịp nên cũng bị dính luôn bột trắng. Lúc này thì mọi người cũng đến lớp đủ, những thiếu gia, tiểu thư kia nhìn cô bị như thế thì cười phá lên. Thỏa mãn trước sự chọc phá của hắn. Vừa đau, vừa tức giận nhưng Bối Y cố gắng kiềm nén. Cô nói với Tiểu Trang:
-Đi! Mình lên phòng y tế một chút. Các cậu thay đồ rồi ở lại lớp chuẩn bị vô học đi.
– Vậy sao được. Chân cậu bị thương nữa kìa. Hay để mình dìu cậu lên phòng y tế đi. Tiểu Thảo, cậu đi lấy bộ đồng phục khác cho Bối Y nha.
– Ừ! Mộc Thảo vội chạy ra khỏi lớp để lấy đồng phục. Vân Trang thì dìu Bối Y lên phòng y tế. Ba đứa cô cùng ra khỏi lớp, những người còn lại cũng lục đục đến chỗ ngồi của mình. Ba vị thiếu gia thì cùng đập tay chúc mừng xong trở lại chỗ ngồi.
Lên phòng y tế, cô Quân cũng bất ngờ khi gặp Bối Y và Tiểu Trang. Không nói gì nhiều, cô lấy băng, thuốc sát trùng đến rửa vết thương cho Bối Y. Vừa rửa cô vừa hỏi nguyên nhân. Vân Trang ở một bên tường thuật lại mọi chuyện. Cô Quân lắc đầu nói:
– Xem ra các em đụng phải nhân vật đáng gờm rồi. Từ nay về sau nhớ cẩn thận một chút, tránh được cái gì thì tránh, nhẫn được gì thì nhẫn, tốt nhất đừng nên động vào Lâm thiếu gia. Cậu ấy không phải dạng vừa đâu.
Tiểu Trang: – Hứ! Dù có là con quan lớn thì sao, ức hiếp thường dân như vậy cũng là quá đáng. Cậu ta rốt cuộc đến đây để học hay để phá hoại vậy. Em sẽ không thể để chuyện này tiếp tục xảy ra được. Bối Y đã yếu như thế này còn gặp cậu ta phá hoại nữa.
– Suỵt! Em nói nhỏ thôi. Đừng tức giận quá mà mất khôn, rước họa vào thân.
– Cô nói đúng đó Tiểu Trang. Để đối phó với tên này chúng ta phải cẩn thận từng chút. Đừng làm bậy. Bối Y nói xong, vừa lúc Mộc Thảo đem đồ lên cho ba đứa cùng thay. Hết tiết một, ba đứa cùng quay trở lại lớp. Do gặp chuyện nên cô đã gọi điện báo với cô chủ nhiệm một tiếng. Cô Triệu nghe xong dặn dò Y Y cẩn thận hơn nữa, rồi cô nhờ bộ phận quản lý vật chất lên phòng thay bàn học cho Y Y.