Thiếu Gia, Cậu Coi Chừng - Chương 20: Vô tình gặp lão nhân gia
Nhìn thấy ba đứa đi xuống vội vàng, anh Minh liền hỏi:
– Các em tính đi đâu mà vội vội vàng vàng thế?
– Bọn em chuẩn bị đi ăn mừng Bối Y là thủ khoa của kỳ thi lần này đấy. Anh! Anh biết không, Y Y đạt điểm tối đa 100 điểm luôn đó. Vân Trang hào hứng khoe với anh mình giống như người đạt điểm cao là cô vậy.
– Ừ! Anh biết rồi. Từ khi hệ thống tính điểm của trường công bố trên trang web thì cả trường đều biết Bối Y là người đầu tiên đạt được 100 điểm rồi. Bối Y, lần này em đã trở thành người nổi tiếng của trường Hán Vũ rồi. Các giáo sư và các bạn ở các khối khác đều thắc mắc không biết Lăng Bối Y là bạn nào mà đạt kỷ lục đầu tiên của trường như vậy.
– Hì hì. Còn phải nói. Bối Y mà lại… bạn ấy không làm thì thôi, đã làm thì phải chắc chắn tuyệt đối rồi. Anh biết em được bao nhiêu điểm không? Là 80 điểm đó. Kỷ lục luôn. Còn Tiểu Thảo được 89 điểm. Trong lớp trừ Tiểu Thảo và Bối Y đạt điểm cao nhất, còn đa số các thiếu gia, tiểu thư kia đều điểm ở mức trên dưới 70 không đấy. Anh cùng đi ăn với bọn em nhé. Lát nữa có cô Hà qua nữa. Sẵn tiện bọn em khỏi phải chờ xe buýt. Vân Trang nói.
– Uhm. Đi thôi. Để anh chở các em đi cho nhanh.
Tiểu Thảo, Tiểu Trang cảm ơn rối rít vì đỡ phải đợi xe buýt rồi kéo Y Y cùng nhau đi.
Lên xe, Tiểu Trang ngồi phía trước cùng với anh mình. Bối Y và Tiểu Thảo thì ngồi phía sau. Quãng đường từ trường phổ thông Hán Vũ đến nhà hàng Ý rất xa, mất gần một tiếng mới đến nơi. Trên xe, Tiểu Trang hết kể chuyện vui rồi lại nói chuyện từ Đông sang Tây, từ Tây sang Đông mà cả ba người đều cười ngất. Thỉnh thoảng anh của Tiểu Trang chêm vào mấy câu tiếu lâm chọc Tiểu Trang nên dù quãng đường xa nhưng cả bốn người đều thấy nó trôi qua rất nhanh. Xe vừa đến cổng nhà hàng Ý, Bối Y thấy nó rất to. Có thể nói, nhà hàng này cao chắc hơn 20 tầng. Mộc Thảo nói đây là nhà hàng 4 sao ấy. Từ tầng 1 đến tầng 7 là nơi phục vụ tiệc tùng, chiêu đãi quan khách; còn các tầng còn lại là phòng nghỉ cho các quan chức cấp cao ấy. Nhà hàng này là thức ăn Ý là ngon nhất. Anh Minh xuống tầng hầm đậu xe, Bối Y cùng Thảo và Trang vào trong trước để đặt chỗ.
Nhìn bề ngoài đã thấy nó rất hiện đại rồi, bước vào bên trong càng khiến cho Y Y sửng sốt hơn nữa, lần đầu tiên cô đi đến đây nên có phần sợ hãi. Nền nhà gạch bóng loáng có thể soi bóng mình ở dưới đó cũng được, cách bài trí của nhà hàng theo kiểu phương Tây, đại sảnh tầng trệt rộng lớn, có sức chứa hơn 3000 người nếu có tổ chức hội nghị nào của quan chức cấp cao ở đây. Vừa đi, Tiểu Thảo và Tiểu Trang vừa giới thiệu mọi ngõ ngách cho Bối Y. Sau khi đặt bàn, ba đứa bọn cô đi thang máy lên tầng bốn đại sảnh chọn chỗ. Mọi người chọn bàn góc phía trong nhìn xuyên qua cửa kính để ngắm thành phố. Ngồi vào chỗ ngồi, Tiểu Thảo lấy điện thoại của mình ra chụp hình tự sướng cùng Bối Y và Vân Trang. Hai người còn nói:
– Bối Y! Hôm nay, nhờ có cậu mà bọn tớ mới được đến đây đấy. Cậu không biết đâu, chỉ khi nào tết đến chúng tớ mới được đến đây ăn đó. Cậu cố gắng làm thủ khoa dài dài đi để bọn tớ được hưởng sái ân huệ nhé. Hì hì hì.