Thế Thân Nghịch Tập Chỉ Nam - Chương 61 - Giữ gìn
Những tin tức bất lợi cho Y Lai trên internet ngày càng nhiều. Y Lai sinh ra bình dân, giáo dục thiếu hụt, còn có một vài chứng cứ sai sự thật, những hành vi trước đây y làm lúc còn là đại thần nội các lại một lần nữa bị đào lên. Nhất thời y lại bị đẩy lên đầu ngọn sóng.
Nhưng mà rất kỳ quái, hầu như chuyện lần này cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống của Y Lai. Năng lực tìm hiểu của dân chúng vô cùng mạnh. Một khi bọn họ đã chú ý đến một người nào đó, liền có thể đem địa chỉ lý lịch tổ tông vợ chồng con cái đào xới lên không thiếu một thứ gì. Thế nhưng địa chỉ nhà Y Lai cũng không bị công bố, cũng không có người nào tới tìm y hỏi chuyện.
Y Lai cũng không quan tâm mấy cái tin tức về mình. Thế nhưng vào khoảng 11 giờ hôm sau, sau khi dỗ Ai Nhĩ Duy Tư ngủ trưa, y vẫn nhịn không được đăng nhập vào diễn đàn. Lần này y thuận lợi tiến vào Đọa Lạc Thiên Sứ. Nhìn bốn chữ lớn quen thuộc kia, Y Lai mới biết hóa ra nơi này lại quan trọng với mình như vậy.
Nơi này vẫn rất yên tĩnh thanh bình. Y lưu luyến không thôi, dường như đã dạo bộ hết tất cả các gian phòng ở đây. Lặng nhìn những người yêu mến y đang quét dọn nơi đây, những người đó, đối với y chính là trân bảo… Y rất cảm kích. Lúc y rời khỏi gian phòng nhỏ cuối cùng, liền phát hiện có một người rất quen thuộc đang đứng đó.
Là Ni Khắc Tư.
Y Lai theo bản năng đi tới, Ni Khắc Tư quay đầu nhìn y: “Y Lai, tôi có thể ôm em một lần được không?”
Hắn gọi tên y, hắn nhận ra y, thế nhưng Y Lai cũng không mấy kinh ngạc. Y Lai ôm Ni Khắc Tư một chút. Bọn họ đang dùng hình ảnh người giả lập, cho dù là đang khẩn trương ôm nhau, cũng không cảm giác được nhiệt độ thân thể, thế nhưng Ni Khắc Tư vẫn hy vọng cái ôm này có thể kéo dài mãi mãi…
Nhưng mà đây chỉ là một mong muốn ngây thơ, Y Lai buông hắn ra: “Anh không đến gặp tôi sao?”
Ni Khắc Tư thật thật giả giả nói: “Đúng vậy, bởi vì tôi xấu lắm.”
“Gặp nhau thì liên quan gì đến tướng mạo?”
Ni Khắc Tư sửng sốt một chút: “không có quan hệ gì…”
“Lâm Sắt, chúng ta vẫn nên gặp mặt đi.” Y Lai nói.
Y Lai gọi hắn là ‘Lâm Sắt’, y cũng nhận ra hắn?
Tuy chỉ là hình ảnh giả lập, thế nhưng gương mặt ‘giả’ kia vẫn hiện rõ sự kinh ngạc. Hắn khó có thể tin, Y Lai biết thân phận của hắn!!! Làm sao Y Lai có thể phát hiện ra thân phận của mình được? Sau khi nỗi khiếp sợ vơi dần, trong lòng hắn lại có chút chờ mong. Y Lai chủ động muốn gặp mặt hắn, có phải là tình hình đang chuyển biến rất tốt không?
Nếu như Y Lai chịu tha thứ cho hắn… Nghĩ đến đây, tay Lâm Sắt không khỏi kích động run lên.
Hắn thở ra một hơi thật sâu, cố gắng khiến cho bản thân trấn tĩnh lại: “Em không tiện ra ngoài. Tôi đi tìm em, khi nào em rảnh?”
“Năm giờ chiều, tôi ở nhà chờ anh.” Y Lai nói.
Y Lai nói xong, người ở bên cạnh đột nhiên hóa thành cái bóng, tiếp đó biến mất không còn tăm hơi.