Thế Thân Nghịch Tập Chỉ Nam - Chương 46 - Thành quả
Hạ Diễm không nói gì, cũng không nhúc nhích, im lặng làm “anh em tốt” mà lắng nghe.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Y Lai càng lúc càng nhăn mặt, tay không ngừng siết chặt súng. Không gian thật yên tĩnh, y nghe rất rõ tiếng tim mình đập, càng ngày càng nhanh.
Rồng Hỏa Diễm chỉ có thời điểm bạo phát mới rướn cổ lên, lộ ra phần da thịt nhỏ không vảy kia.
Lâm Sắt nhanh chóng động não, tiêu hóa hàm nghĩa câu nói này.
Con rồng trước mặt hắn toàn thân bao trùm vảy, hoàn toàn không có chút lợi thế cho hắn. Muốn khiến rồng Hỏa Diễm công kích, nhất định phải có mồi dụ. Mà hiện tại, con mồi duy nhất chính là hắn.
Dùng tính mạng của mình để đổi lấy sự bạo phát của một con rồng?
Trong đầu hắn đang tấn tốc cân nhắc chuyện lợi hại thiệt hơn, đột nhiên lại nhớ đên khuôn mặt của Y Lai. Ba năm qua, hắn đã chịu đủ cảnh phải ngơ ngác đơn độc một mình. Hắn là thương nhân, Y Lai đối với hắn mà nói chính là lợi ích lớn nhất.
Thân thể Lâm Sắt đột nhiên nhảy lên, con rồng kia chậm rãi dừng bước. Nó mở to mắt nhìn chằm chằm Lâm Sắt, cũng không phải ánh mắt nhìn con mồi, mà là tò mò.
Lâm Sắt hi vọng đánh nhanh thắng nhanh,cho nên hướng con rồng kia bắn một phát. Quả nhiên đạn mê bị đám vảy giáp cản lại. Lâm Sắt đang cố ý chọc giận nó. Quả nhiên, một khắc sau con rồng đực này liền chạy tới, từ trên cao nhìn xuống Lâm Sắt.
Lâm Sắt toàn thân đều căng cứng, thân thể chậm rãi hội tụ sức mạnh, hắn chờ đến lúc rồng Hỏa Diễm tấn công sẽ đối phó. Nhưng mà từng giây từng phút trôi qua, nó vẫn đứng đó không nhúc nhích, ngược lại như một đứa nhỏ hiếu kỳ, lẳng lặng quan sát Lâm Sắt.
Rồng Hỏa Diễm là một loại sinh vật cực kỳ gian manh, Lâm Sắt không dám thả lỏng cảnh giác. Hắn cầm lấy súng, lại hướng nó bắn thêm một phát. Nó duỗi đuôi ra, phủi phủi chỗ vừa bị Lâm Sắt bắn, vẫn như cũ không tức giận.
Lâm Sắt có chút không hiểu cái con điên này đang muốn làm gì….
Lâm Sắt thăm dò chân trước của nó. Tiếp đó hắn liền nhìn thấy con Hỏa Diễm kia dùng đuôi sượt sượt chân của mình. Lâm Sắt đối con rồng kia làm ra bộ mặt hung tợn, đột nhiên nó đứng lên bằng hai chân, dùng hai chân trước che mặt lại.
Con người cũng có người khôn kẻ ngốc, rồng cũng vậy. Lâm Sắt cảm thấy con này đích thị chính là loại não tàn kia. Nhưng mà đối với kẻ điên, hắn càng không thể đối phó a.
Ngay khi Lâm Sắt định rời đi chọn con khác, con rồng kia đột nhiên nhào tới, đè Lâm Sắt ở dưới thân. ( -.- )
Y Lai cùng Hạ Diễm đúng lúc chạy đến liền nhìn thấy một màn như vậy, thân thể to lớn của con rồng kia đè trên người Lâm Sắt, giương cái miệng lớn như chậu máu, tựa hồ một giây sau sẽ cắn đứt đầu Lâm Sắt vậy.
Hô hấp Y Lai nháy mắt có chút ngưng trệ, trong đầu y đột nhiên hiện lên rất nhiều viễn cảnh. Mỗi thước phim đều là gương mặt Lâm Sắt, lạnh lùng, tức giận, ôn nhu, còn có tràn ngập từ tính…