Thế Thân Nghịch Tập Chỉ Nam - Chương 39 - Nhược điểm
“Khắc Thụy Tư.” Y Lai nói, đây là họ hiện tại của y.
(Sao mấy cái tên họ y hệt nhaoo ko vậy?!? -.-)
“Lại đây.” Ngữ khí Lâm Sắt bất thường.
Hai tay Y Lai nắm lấy nhau, có vẻ hơi bất an. Cách Lỗ Tư đứng nghiêm, mắt nhìn thẳng phía trước, hoàn toàn không chú ý tới ánh mắt cầu viện của Y Lai.
Ánh mắt Lâm Sắt cứng rắn, Y Lai không thể không đi đến.
Ánh mắt Lâm Sắt dừng lại trên gương mặt Y Lai, nhìn chằm chặp y, tựa hồ phải đem linh hồn y kéo ra. Thời điểm Y Lai đi tới trước bàn, Lâm Sắt đột nhiên nói: “Khom lưng.”
Y Lai khom lưng xuống, bàn tay Lâm Sắt liền xoa xoa gương mặt ấy, đôi tay kia trên mặt y từng chút từng chút vuốt ve nhẹ nhàng, lạnh lẽo thấu xương giống như rắn độc, khiến cho Y Lai rất muốn né tránh.
Lâm Sắt đột nhiên thu tay về. Hắn không có nhìn người trước mặt nữa, ánh mắt hoàn toàn toàn tập trung vào quang não trong tay. Rõ ràng chỉ là một vật bình thường, ánh mắt Lâm Sắt lại như nhìn người yêu, trong mắt hiện ra một vệt ôn nhu quỷ dị.
Kỳ thực bởi vì Y Lai không thấy được thứ bên trong quang não. Quang não trong tay Lâm Sắt hiện lên một bức ảnh, đó là một thanh niên tóc đỏ mắt xanh, toàn thân lại mang theo một luồng thanh khí, mà người vận âu phục đứng trước mặt một thân thổ khí, mang kính mắt dày nặng, cùng thanh niên trong bức ảnh kia hoàn toàn khác nhau.
(Hiên Dư: Tui có cảm giác quang não là cái Ipad ớ *.,* )
Lâm Sắt vốn là ghị lấy mắt kính của y, hiện tại đột nhiên thả lỏng. Hắn ngồi tựa trên ghế, hai tay vô lực thả ra, cả người đều hiện ra một trạng thái quỷ dị.
Y Lai cảm thấy người này rất không bình thường, tựa hồ hơi có vẻ thần kinh. Hơn nữa có thể chắc chắn rằng anh không thích người này, bất luận là vì nguyên nhân gì.
“Tiên sinh, một giờ sau tôi sẽ lên phi cơ rời khỏi Phong Thần tinh, ngài có muốn cử Tina đến đây không?” Cách Lỗ Tư cảm thấy Y Lai không cách nào đảm nhiệm được công việc này, cho nên lại lần nữa hỏi dò Lâm Sắt.
“Không cần.” Lâm Sắt nói.
Thời gian cấp bách, Cách Lỗ Tư dùng nửa giờ bàn giao chuyện bình thường cậu cần làm cùng những điều Lâm Sắt kiêng kỵ. Y Lai hiển nhiên thông minh có hạn, trên mặt hiện vẻ hơi dại ra. Cách Lỗ Tư cũng không quá cố gắng: “Chút nữa tôi sẽ mang tư liệu gửi đến quang não cậu, xem cho cẩn thận.”
Trong lúc bọn họ trò chuyện, Lâm Sắt vẫn là trầm mặc, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm cửa sổ, đầu óc đã kinh hoàn toàn bay đi nơi nào.
Ánh mắt Y Lai không khỏi lạc trên người hắn, Cách Lỗ Tư cũng chú ý tới, hắn kề sát vào Y Lai, dùng thanh âm cực thấp nói: “Mấy cái từ tuyệt đối không được nhắc tới trước mặt Lâm Sắt: Giao nhân châu, phi thuyền rơi tan, còn có… Y Lai.”
Y Lai kinh ngạc đưa mắt nhìn hắn, y như vậy bởi vì cậu cùng mấy từ này có quan hệ. Y nguyên bản là người của Giao tộc, nước mắt của y ở đâu rồi? Y Lai biết mình mất đi một đoạn ký ức trọng yếu, thế nhưng những chuyện kia đã không còn quan trọng nữa, cho nên y cũng không cố hết sức tìm kiếm. Y tên Y Lai, cũng đã trải qua một trận phi thuyền bị rơi tan, như vậy, có thể hay không là nhược điểm của Lâm Sắt?