Thế Thân Nghịch Tập Chỉ Nam - Chương 18 - Chân tướng (Thượng)
Hạ Diễm nói: “Y Lý, mấy ngày nay em thay tôi chiêu đãi Lâm tiên sinh thật tốt.” Nói xong còn ở trên trán thanh niên hôn một cái, “Lâm tiên sinh là khách quý của chúng ta, mấy ngày nay cực khổ cho em rồi.”
Nam nhân rũ mắt xuống, trên mặt tựa hồ có hơi thẹn thùng, thấp giọng nói: “Không sao mà.”
Hạ Diễm đem người kia nửa ôm vào trong lồng ngực, rất thân mật. Lâm Sắt đứng một bên, ánh mắt u ám, trong lòng thổi qua một luồng khí lạnh, trầm thấp nặng nề.
Phòng khách rất nhanh chuẩn bị xong, Lâm Sắt tiến vào, mà Y Lai thì lại theo Hạ Diễm trở về phòng. Cửa phòng đóng lại, trên mặt Hạ Diễm vẻ sủng nịch đã hoàn toàn biến mất, hắn ở trên ghế sa-lông ngồi xuống, ánh mắt như có thâm ý đánh giá Y Lai: “Em biết Lâm Sắt?”
“Không quen biết, tôi chưa từng đến Đế Quốc, anh không tin thì có thể tra quá khứ của tôi.” Y Lai nói.
“Biểu hiện của em cũng không giống như cùng hắn qua lại thân mật, thế nhưng em lại có hài tử.” Hạ Diễm nói, rõ ràng là không tin y.
Y Lai có chút nghẹn lời: “Nếu như tôi nói tôi cũng không biết làm sao mà mang thai, thì anh có tin tôi không?”
“Lẽ nào đứa nhóc là của tên mập đáng chết kia?” Hạ Diễm nói.
“Anh nghĩ sao vậy???”
Hạ Diễm cau mày suy nghĩ một chút: “Chuyện đó quên đi, nón xanh đội như vậy thật quá đáng tiếc*.”
(*Đội nón xanh là việc bị phản bội á, ý anh Diễm là tình địch của mình mà là tên mập thì quá nhục rồi 😀 )
“Lâm Sắt sao lại muốn ở lại, còn chỉ đích danh em phục vụ?” Hạ Diễm vẫn cảm thấy nghi hoặc.
Y Lai trong lòng hồi hộp một hồi, sắc mặt lại lộ ra một nụ cười mê hoặc: “Lẽ nào bởi vì tôi quá đẹp?”
Mắt Y Lai dài nhỏ, đuôi mắt hơi hơi câu lên mang theo vẻ quyến rũ trời sinh, đặc biệt là lúc y cười rộ lên như vậy, quả thật là trời sinh tuyệt sắc, khiến cho miệng lưỡi hắn khô không khốc. Hạ Diễm nhìn y, đột nhiên có loại kích động muốn đem y đặt ở dưới thân. Có điều phản ứng kia chỉ trong nháy mắt, Hạ Diễm rất nhanh đã lấy lại tinh thần.
Y Lai có chút thất bại, Hạ Diễm phòng thủ tâm tư quá giỏi đi!
“Lâm Sắt nói hình dáng tôi giống người quen của hắn. Hay là không phải vì ta quá đẹp, mà vì gương mặt đại chúng* này?”
(Gương mặt đại chúng* : khuôn mặt giống với người khác)
Hai người nói chuyện thật lâu, cũng không có đưa ra được kết luận.
“Mấy ngày nay, em phải cố gắng chiêu đãi Lâm Sắt, hắn muốn cái gì liền làm cái đó, nhất định phải làm cho hắn thư thái.” Hạ Diễm phân phó nói.
“Mấy ngày trước anh còn muốn đem hắn đánh cho một trận cơ mà?” Y Lai nói.
Hạ Diễm hoàn toàn không vì bị giễu mà quẫn bách: “Tôi hiện tại cũng muốn vậy, có điều thương nhân vì lợi ích nên nhẫn nại.”
Y Lai gật gật đầu: “Tôi sẽ khiến Hạ đại thiếu gia hài lòng.”
Hạ Diễm sờ sờ mái tóc hơi rối của Y Lai.